Tuesday, August 14, 2012

Yêu trong hương vị của biển

Men rượu làm tâm trí hắn lâng lâng. Buổi tiệc nhậu nhẹt cuối tuần cũng từ chuyện thằng bạn của hắn đi làm xa đến chơi, có đóng thùng mang về theo một vài lọai cá biển lạ. Sau khi chế biến thành món ăn, hắn thấy có ngon hơn đồ đông lạnh ở mấy cái chơ Á Châu. Nhưng nói là ngon tuyệt như đám bạn trong bàn tán phét thì hắn không đồng ý lắm ! Mà chúng lại còn bảo là chỉ có tụi Mỹ nhà giàu mới dám mua ăn !
Nhớ lại chuyện ăn uống và yêu đương khi xưa, hắn vô địch ! Số là hắn rất khóai ăn uống, mà phải ăn ngon ! Theo hắn, ngon thì mới ăn được nhiều, mới đủ chất cho cái thân thể vốn rất cường tráng như lực sĩ của hắn. Nhờ thế mới khỏe mạnh, mới có sức yêu nhiều, yêu dữ dội được. Háo ăn, yêu nhiều vốn là một phần trong vài đặc tính cố hữu của hắn.
Hắn nhớ lần gặp nàng thứ nhất, từ chuyện ăn uống. Có thể trước đó hắn và nàng cũng đã từng biết , nghe tiếng và mến phục lẫn nhau rồi, nhưng chưa có duyên hạnh ngộ. Hắn trẻ trung, thông minh, lịch lãm, có học vấn rất cao, lại phong trần và có một chút ngỗ ngáo, ngang tàng. Thấy kiểu chọn món ăn trên bàn của hắn thì đủ biết ! Chỉ là món dân dã chứ chẳng phải cao lương mỹ vị gì ! Món hàu sống, đây là lọai hàu rất lớn lấy từ đảo của ông Trần, chứ không phải loại con nhỏ người ta thường để chiên bột hoặc nấu cháo. Cách ăn hàu của hắn cũng hơi kỳ kỳ, nặn chút chanh, rắc chút muối tiêu vào phần thịt sống, ăn một miếng hàu , uống một ngụm rượu. Hắn nói: ăn như thế mới ngon, mới kích thích được hết cái đầu lưỡi vì có sự hòa lẫn của nhiều thứ: cái ngọt của thịt, cái chua, mặn, cay của gia vị, cái nóng đắng của rượu và cả cái nồng tanh của biển ! Nàng thì lại thích lọai món ăn có nước: lẩu bạch tuộc, cũng lạ và dân dã. Nàng nói: bạch tuộc ngon hơn mực vì khi vừa chin tới sẽ dòn , cùng với một mớ rau tần ô nhúng vào nước lẫu có vị gừng, vừa thổi vừa ăn rất ngon ! Nàng lại thao thao kể cho hắn nghe vô số món ăn miền biển mà nàng biết được. Thì ra nàng cũng sành ăn, sành uống chẳng kém chi ai ! Nàng là cô giáo của một trường phổ thông nổi tiếng ở địa phương, dân Hà Nội, đã từng học xong đại học Tổng Hợp. Nàng nhạy bén, sắc sảo, quí phái, kiêu sa. Nhan sắc nàng mặn mà, có sức thu hút đàn ông rất kỳ lạ! Bởi thế nàng đã từng bị phiền tóai bởi không ít tiếng đồn về chuyện tình cảm. Có cả một sếp lớn dính líu, phải chuyễn sang ngành khác, Hội văn nghệ, về sau ông này cũng viết được một truyện hay, về người đẹp của một tỉnh lẻ, dư luận một thời đã xôn xao, bàn tán !
Tiệc tàn, hắn nhận phần chở nàng về vì trời quá tối, Lúc chào tạm biệt, hắn bắt tay nàng, lợi dụng bóng đêm đồng tình, hắn hôn nhẹ lên má nàng ! Nàng không phản ứng gì, chỉ hỏi một câu: có còn gặp lại nữa không ? Trả lời: chưa biết !
Lần gặp thứ hai vào dịp sinh nhật của nàng, hắn được mời đến nhà. Trên bếp than nàng đang nướng một lọai sò ốc lạ. Nàng giải thích: con này có tên là vú nàng, lọai lón rất giống như cái tên này, chỉ có ở Côn Đảo, người quen em mới mang vào. Ở ngòai đấy còn có một lọai con nữa cũng ăn ngon lắm, nhưng không nói đâu, tên tục lắm, anh tự tìm hiểu lấy, thưởng thức !
Rồi vài người bạn nữa đến, cũng đầy những món ăn miền biển: ốc hương hấp sả, mực chiên dòn, ghẹ rang muối, sam trộn bưởi, cháo đẻn ( rắn biển)…. Xong tiệc. người về ! Tuy vậy, hắn cũng kịp tặng nàng một giò lan rừng: ngọc điểm, có hai vòi hoa đang nở, hoa trắng điểm sắc tím, hương thơm thoang thỏang. Nàng thắc mắc: cái anh này lạ nhỉ, sao không tặng thứ khác hoặc giả là cho bánh trái, thịt cá…. gì đó, mà là một nhánh lan rừng tuyệt đẹp! Hắn cười !
Lần gặp thứ ba, khỏang hai, ba tuần sau đó! Khi thời gian đã đủ để hai con người nhơ nhớ, mong ngóng, mộng mị về nhau, bất chợt một tối nọ, hắn ghé đến thăm nàng sau khi đã đi uống rượu ở đâu đó về! Ngồi tán gẫu một lúc, hắn bổng than mệt ! Hắn nói: anh nhức đầu quá, chắc trúng gió ! Thế là nàng đành phải bắt hắn nằm dài ra để mà cạo gió! Lửa gần rơm dễ cháy…. ! Hắn tấn công ngay, nhanh như chớp, dồn dập… làm sao cưỡng lại được! Họ đã yêu cuồng nhiệt, say đắm ! “ Thằng cha này láo thật, thế mà em tưởng anh bị trúng gió thật, mà sao anh lại dám… !” Hắn cười: nếu bị tát thì đổi thừa tại rượu ! Hắn và nàng ở lại bên nhau suốt đêm và kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.




Rồi lần gặp thứ tư, thứ năm và không biết bao nhiêu lần nữa. Hình như hai người đã rất hiểu nhau, hiểu nhau qua ánh mắt, hiểu qua từng cử chỉ nhỏ …. nhiều khi họ không cần phải nói thành lời. Hắn và nàng yêu đương say đắm, mảnh liệt và dữ dội, ở bất cứ nơi nào có thể. Đặc biệt là hai người thích yêu nhau trong biển. Hắn từng thớ thịt săn cứng, trơn nhủi, mát lạnh vững chắc. Nàng cả tấm thân mềm mại, ướt át, nồng ấm quyện chặt. Sóng biển nhòai ra, nhòai vào như đồng tình, hòa điệu. khuyến khích! Yêu trong thiên nhiên bao giờ cũng cho hắn và nàng cái cảm giác kỳ diệu, cái cảm giác đê mê, thăng hoa và một chút gì đó mới lạ, trần trụi, hoang dại !
Hắn và nàng đi qua không biết bao nhiêu làng chài dọc theo bờ biển suốt một mùa hè. Cũng lại ăn uống, rồi yêu đương không hề ngơi nghỉ, bằng tất cả sức lực của hai con người. Yêu đến kiệt sức mà không hề biết chán! Yêu tưởng chừng như mai đây sẽ không còn được sống trên cõi đời này nữa. Ái ân và ân ái ! Yêu cho hết cái ân tình dành cho nhau. Mà quả thật vậy, hắn và nàng linh cảm rằng cái ngày chia tay sẽ không còn xa !
One Person,Solitude,Loneliness,Beach,Females,Girls,Women,Thinking,Contemplation,Winter,Pensive,Blue,Cold,Day,Landscape,Human Foot,Sea,Nautical Vessel,Nautical Equipment,Outdoors,People,Sand,Seascape,Travel,Water,Wave,White,Wind,Valencia Province,Spain,Men,Boys,Child,Couple
Nàng trăn trở về những niềm đau trong quá khứ và kỳ vọng về một mái ấm gia đình trong tương lai. Một ước mơ hết sức giản dị, bình thường của nhiều người phụ nữ. Nàng có quyền đòi hỏi như vậy. Nàng cần có một ông chồng yêu thương, biết chăm lo cho gia đình. Hình như hắn không thể đáp ứng được điều bình thường đó. Hắn đã từng đối mặt, vượt qua nhiều thử thách trong cuộc sống, biết vươn lên để mà thành đạt. Nhưng hắn không thể dừng lại. Hắn luôn muốn rướn về phía trước. Hắn đang hướng tới một vùng trời xa xăm bên kia bờ biển, không phải cho tình yêu, mà là để tồn tại hay không tồn tại, như trong cách suy nghĩ của riêng hắn.
Chỉ chin tháng thôi, thời gian vừa đủ dựng lên một tình yêu và làm tan vỡ nó. Hắn và nàng chia tay trong ngậm ngùi, luyến tiếc. Nàng đã có một ông chồng , một mái ấm gia đình như bao phụ nữ khác. Hắn ra đi và chắc cũng không dễ dàng gì quên được nàng, dù chỉ là một phần đời ngắn ngủi, những ân tình đã dành cho nhau.
Có thể mọi lý do đều là ngụy biện, lỗi tại hắn, hắn không dám sống hết cho tình yêu !
Hết chuyện.

( Có ai chửi thì chửi hắn trong truyện, tui không có liên can gì hết đâu nhá ! )

No comments:

Post a Comment

Cám ơn bạn đã đọc bài viết. Mong bạn dành thêm chút ít thời gian để lại vài lời cùng chia sẻ với mọi người. Chân thành xin tiếp nhận những ý kiến đóng góp của bạn.