Sunday, March 22, 2009

Đi tìm đỉnh tình yêu

Đi tìm đỉnh tình yêu
( Đến Côn Đảo, tôi không viết về một địa ngục trần gian trong quá khứ, tôi đi tìm cái đẹp hoang dã, nguyên sơ trong cái thô nhám, trần trụi của đời thường…. Cám ơn Ngọc Yến, Đàm Lan, Mây N, Mai ngố, TT Hùynh, Tunyêu, Hòang Lê, Pha lê, Không tên, Ngọc vô sắc, Đông A Thị, Sushi, BờM….. có những gợi ý hay, góp ý chân thành, khuyến khích tôi viết tiếp…. Cám ơn các bạn rất nhiều_ Đông A. )
Đỉnh Tình Yêu có phải là đỉnh cao của tình yêu ? Đất trời tạo ra dáng núi hình một đôi nam nữ đang ôm chặt nhau trong tư thế ái ân. Cô gái hướng dẫn viên để mặc cho anh khách ngẩng nhìn núi ngẩn ngơ. Nàng rình chờ con vích mẹ bò vào bờ, moi cát đẻ trứng. Lọai rùa biển này vào hòn Bảy Cạnh nhiều hơn, nhưng ở vài bãi vắng của đảo chính cũng có. Dân địa phương mà gặp được thì coi như đời rùa biển đã hết, họ hè nhau lật ngữa rùa chổng gọng, cắt đứt cái đầu to tướng giống như đầu rắn, vất lại cúng thần biển, hốt trọn cả trăm cái trứng, khiêng rùa về nhà xẻ thịt, chia cho hàng xóm chế biến thành món. Những cái đầu rắn to đùng lăn lóc trên bãi vắng mắt trợn trừng, mồm há hốc. Ngay cả lòai cá cúi dugong cựa kỳ hiếm quí cũng bị con người lưới bắt. Đây là những mỹ nhân ngư da mượt mà, có nhủ hoa, rốn…., thân dưới giống người đàn bà đến độ khiến xưa kia có một người tù lấy lọai cá tiên này. Nàng tiên dáng bơi uyển chuyển, mềm mại, quyến rũ. Tiếng rượn đực du dương. Cá và người tù ngày đêm đuôi chân quấn chặt, ngụp lặn, quẫy sóng, chắc là làm cái chuyện ấy, nhưng nàng tiên cá không đẻ được bọc trăm trứng giống như thồng luồng lấy tiên như chuyện xưa kể. Người tù sau sinh bệnh chết…
Cô gái là hướng dẫn viên du lịch làm theo hợp đồng, ngày dẫn khách lẻ đi tham quan theo mùa. Chiều tối kéo bàn ra bán đồ nhậu cho cư dân làng chài và khách vãng lai ở gần Cầu Tàu. Người khách là một người quen cũ nàng tình cờ gặp lại từ cái quán nhậu lộ thiên này.
- Mời anh ghé vào, có nhiều lọai hải sản, khô ngon và có cả rượu đế lấy từ Hậu Giang.
- Có khô mực không ?
- Có , có cả khô cá đuối và khô cá hố…
- Ủa, anh đó hả ?
- À, em đây mà !
Thế là người khách ngồi vào bàn. Mặt nàng ửng đỏ rồi chuyễn sang tái, rùng mình bởi những ngày tháng qua.
- Em đãi anh món khô đuối.
- Khô đuối sao có màu đen vậy em ?
- Đây là khô cá đuối ó, nghìn con mới có một, ngư dân bắt được thường để lại nhậu hoặc để mời khách quí chứ không bán. Anh thử với rượu đế đi ?
- Ừ, thịt ngọt lạ, ngon hơn cả khô mực.
- Còn đây là ốc vú nàng nướng với mỡ hành.
- Sao không giống vậy em, thấy giống cái kia hơn !
- Anh nói gì vậy ?
- À, giống chứ, anh nhìn cái núm nhỏ trên vỏ ốc ! Cũng có lọai sò giống cái kia, nhưng là của hiếm, của tiên nữ, dân địa phương bắt được cũng không bán… Mà giống lắm, đúng với cái tên tục. Anh còn ở lâu lâu, em cho anh ăn !
- Hi hi hi….
- Sao cái gì cũng không bán hết vậy ?
- Có nhiều thứ quí người ta chỉ cho không chứ không bán, anh không biết sao ?
Vẫn là lối nói cù cưa, đùa cợt. Cô gái lại rùng mình.
Cô gái có một quãng thời gian ngắn đi qua đời không mấy tốt đẹp. Nàng trốn chạy quá khứ, trốn chạy với chính mình, ra nơi đảo xa này. Lúc trước khi nàng còn là tiếp viên của một quán bia, bia ôm lọai nhẹ trong đất liền. Ôm nhẹ, nghĩa là ôm có chừng mực. Khách đến quán uống bia, tiếp viên rót bia, tán dóc chuyện tầm phào, đàn hát đùa giởn, thỉnh thỏang cũng có chuyện chòang vai, hun hít nhưng chỉ là chuyện ngòai da, rồi khách cho tiền boa, ai về nhà nấy. Tiếp viên có cô về sau cũng kiếm được một ông chồng. Chồng chấp nhận quá khứ của vợ dù hơi có chút ô uế. Anh chàng khách này là thợ chụp hình, tuần nào cũng ghé quán đôi ba lần, chỉ ngồi với nàng, không có nàng thì ngồi uống bia một mình. Hắn có cái dáng vẻ bề ngòai rất đàn ông, râu tóc bờm xờm, bụi bặm, ngôn ngữ hắn đôi lúc rất nhạt nhẽo, có khi đôi co, cãi vã, đối chọi với nàng…..Cãi nhau hòai cũng bực, nhưng vắng lâu không thấy hắn đến thì nhớ, không biết tại sao….. Thích cái là hắn lành như cục đất, chắc cũng là trai từ nông thôn, nhưng lại có cái lanh lẹ, láu lỉnh của dân kẻ chợ. Nàng có chút cảm tình với hắn, thỉnh thỏang đi riêng, đi dạo phố đêm, một bữa ăn tối hoặc uống cà phê nghe hắn giải thích lời ca nhạc Trịnh,….
Nàng đã có một đời chồng, nói vậy cũng không đúng, vì chẳng có cưới hỏi, không chính thức đăng ký kết hôn. Nàng từng sống chung với một chàng trai nông thôn như vợ chồng, người của mối tình đầu. Nàng và hắn có những kỷ niệm của thời mới lớn. Khi ấy hắn thổi tù và gọi công đi cấy lúc chạng vạng sáng. Hắn nhổ mạ, gánh mạ, quăng mạ, tay cấy nhanh nhẹn chặn lối cấy của nàng, giam nàng giữa đồng ruộng. Nàng thóat khỏi đồng ruộng….
Nàng ra tỉnh vài năm về gặp lại, chàng nhà quê hiền như cục bột này trở tánh, dữ dằn, táo tợn. Một buổi chiều nọ hắn ôm vật nàng xuống, ghe tròng trành, chao đảo muốn lật úp. Nàng mềm nhũn, mệt lử, nhưng vẫn chưa đủ cho cái sức trâu bò của hắn. Hắn ôm xốc lấy nàng bê đặt bên bờ kênh vắng, rồi dữ dội như kẻ hiếp người. Hắn hành hạ nàng như thể để trả thù những cô gái ra tỉnh, bỏ quê lấy chồng giàu. Hắn là thằng lực điền phải gió. Thằng phải gió đè nàng ra còn lóng nga lóng ngóng đút đầu thằng cha hắn vào trầy trật đến vài lần. Mặc cho nàng kêu la, van lơn hắn chẳng tha. Nhưng không có chuyện hiếp dâm, tức là một tội ác, nàng tha bổng hắn. Hai hàng dừa nước, cây tràm, cây đước ngạc nhiên ngó nhìn hắn. Hắn là một con đực. Và con đực ấy rượn cái. Hắn đã đánh thức nàng, một con cái ngủ say. Khi thức dậy, con cái ấy đáp ứng lại hành động tấn công của con đực một cách nồng nhiệt, thành cuộc ân ái giữa hai con thú khát tình. Nàng thấy mình cũng chẳng mất đi cái gì, vì cái cần giữ cũng đã mất ngay từ những ngày đầu mới lên tỉnh. Nàng chỉ đau đớn, ngạc nhiên và chấp nhận.
Rồi hai người sống chung nhau, bất chấp láng giềng, họ hàng, cha mẹ mắng hư thân mất nết. Hắn sáng say chiều sỉn và nếu chọc giận thì hắn cũng dám động tay động chân với nàng. Hắn tra hỏi nàng về những năm tháng sống ở tỉnh. Hắn nói gần nói xa, hăm rằng: đàn bà léng phéng, thay lòng đổi dạ ở cái làng này, nay không còn đem cạo đầu bôi vôi trát trấu như xưa, mà mấy ông chồng chỉ bôi vôi trét kín chỗ đó. Nàng chết khiếp vì cái gã lực điền này và nàng nghĩ lung lắm, chắc là không thể tự kết cái án chung thân sống suốt đời với gã. Không phải nàng mê cuộc sống xa hoa nơi thành thị hay chê cuộc sống nông thôn. Nhưng nàng không còn quen lối sống cũ. Lối sống với cảnh đàn ông sáng say chiều xỉn, những cuộc nhậu nhẹt ì xèo thâu đêm suốt sáng. Bởi thế con gái nông thôn vùng này bỏ xứ đi lấy chồng Đài Loan, Hàn Quốc theo mai mối, rõ ràng là vì kinh tế. Nhưng cũng do là mấy anh trai làng nhậu nhẹt, quýnh vợ dữ quá nên nàng nào ớn. Nhiều nàng ra thành lấy hẳn tây vì thật tình mà nói, mấy anh tây cư xử tốt với phụ nữ hơn, thóang hơn và hình như mạnh hơn đàn ông Việt.
Mới đây nàng còn nghe chuyện ở trạm xá xã nhà. Người ta khuyên một phụ nữ trẻ hai con sinh đẻ có kế họach. Anh chồng nghe được chẳng nói chẳng rằng, về nhà lầm lì cắt căm xe đạp, bẻ cong uốn thành cái móc. Vợ hỏi, chồng trả lời rằng: không có kế họach gì hết, chồng sẽ kéo ra nếu vợ đã lỡ đặt. Nàng chỉ nghe thôi cũng đủ khiếp vía. Có thể nàng có nợ hắn từ tiền kiếp, nhưng nợ không nhiều, nên trả xong nàng đi. “Một duyên, hai nợ, ba tình...”. Một đêm nọ, nàng bỏ hắn trốn chạy không một lời từ biệt.
Cô gái dẫn khách quanh co con đường đảo rợp bóng bàng. Cô gái đưa anh khách đến đền An Sơn miếu thờ bà Phi Yến. Truyền thuyết kể rằng bà là thứ phi của Nguyễn Ánh can ngăn chồng rước ngọai bang nên bị bỏ vào hang núi trên đảo hoang. Bà bị một người đàn ông mò đến định giở trò sàm sỡ. Bà chặt bỏ cánh tay bị nắm để tỏ lòng trinh tiết, nhưng cho thế vẫn chưa đủ nên bà thắt cổ chết. Truyền thuyết chắc do người ta vẽ vời, di tích ngụy tạo. Vì nguyễn Ánh chưa từng lần nào và trên đường bôn tẩu trốn Tây Sơn cũng không đủ sức chạy ra đến Côn Lôn. Chửi Nguyễn Ánh, bà thứ phi chiếm miếu, đuổi nữ thần biển, thần sông, Bà Chúa Ngọc, Thủy Long Thánh Phi của dân ngư đen chạy re ra biển. Chị Sáu hiển linh ngấp nghé đòi vào đền cùng làm hai nữ thành hòang của đảo. Lớp thần sau phủ che lớp thần trước. Chỉ một cái đền thờ lắm thần tiên, quỷ ma giành giật. Cô gái mê muội này sợ bà ghét bỏ vật chết nên đứng ngòai tránh mặt để anh khách tự vào đền cúng bái. Nhưng thánh thần nào chịu bỏ qua, đêm về mệt nàng nằm mê ngũ, hai bà theo đến trói cứng, không cho thân nhúc nhích. Hai bà ma nữ trung trinh, bất khuất thi nhau mắng nhiếc, trừng phạt cô gái. Chị Sáu đè ép lên bà Phi Yến, bà Phi Yến đè ép lên cô gái. Cô gái thấy khó thở, kêu ú ớ, bất lực, nhắm mắt phó mặc. Nhưng rồi sức lấy lại được, nàng vùng lên lật ngược lại thần… !
Nàng thật sự là một người đàn bà hư hỏng. Nhưng trên đời này cũng có những người đàn ông xấu xa, kinh khủng. Nàng cũng tình cờ gặp lại hắn. Người đàn ông mái tóc muối tiêu, cổ có nọng với khuôn mặt mo béo múp, chảy sệ. Cùng cái bụng phệ to tướng, sồ sề, bước chân nặng nề. Hắn giàu có, có đến hai cái biệt thự cao cấp: một để ở, một cho ngọai kiều thuê ở cái đảo chưa đến năm ngàn dân này. Hắn đã hạ cánh an tòan xuống đảo sau nhiều năm làm mưa làm gió ở vị trí của một ông quan đầu tỉnh. Hắn là ông hòang của đảo. Nhà đủ kẻ hầu người hạ. Muốn có món ăn ngon thì quán ăn mang đến phục vụ. Muốn có gái trẻ đẹp thì gái đến. Hắn có những hủ rượu thuốc cường dương chuyên dùng cho chuyện đó. Như hủ rượu ngâm trứng rắn biển hay hủ rượu ngâm đầy cá ngựa tươi hai mươi lít. Món mồi nhậu mà hắn thích nhất lại là nhau phụ nữ sanh do bà bác sĩ phụ sản thỉnh thỏang đem đến, máu tươi còn nhỏ giọt, người yếu tim trông thấy đã muốn té xỉu. Hắn chà rửa, xẻo nhỏ, chiên xào phi hành tỏi, đem lên thưởng thức cùng với rượu thuốc, rồi tự khen bổ béo, cường tráng….
Nàng đã bán cho người đàn ông này cái quí giá nhất của người con gái, một gái quê nhỏ mới lên tỉnh. Người đàn ông có thân hình nặng hơn tạ thịt không dám đè vì sợ nàng chết bởi sức nặng. Hắn lột quần, đặt nàng nằm về một phía, banh rộng hết cỡ, rồi nắm lấy hai chân kéo hì hục, thụt ra thụt vào. Khiếp hãi, thịt da xé nát, đau rát, rách toang, đầm đìa máu, rên rĩ… Và oái oăm thay, dường như tất cả thương tổn mà nàng chịu đựng đều nhất loạt bị mọi người xem như không có gì, bởi lẻ vì nàng là người bán, hắn là người mua. Thêm nữa, tuy là có đau đớn nhưng xác thịt của nàng lúc ấy không kềm chế được những xúc động trước sự đụng chạm dù là thô bạo của người khác phái. Dường như, dưới mắt người đời, những sự xúc động ấy còn đáng chê cười hơn cả việc làm tồi bại của gã đàn ông dâm đãng. Người ta đã làm cho việc mua trinh không còn là điều đáng lên án mà còn, hơn nữa, biến nó thành một ân huệ: nó thoả mãn được những rạo rực trong cơ thể người con gái mới lớn, nó mang lại cho nàng cái cảm giác khoái lạc bất ngờ, nghĩa là, nói cách khác, nó đáp ứng những điều nàng âm thầm chờ đợi hoặc mong ước. Nàng chịu đựng và thụ hưởng….
Cái gã mập ấy vẫn là bóng ma lớn nhất ám ảnh đời nàng !
Cô gái dẫn anh khách đến những bãi tắm đẹp không bóng người, như Đầm Trầu, bãi Vông, bãi Nhát, bãi An Hải... Biển Côn Đảo có màu xanh dương đậm ở ngoài khơi, nhạt hơn về phía gần bờ, những con sóng đập bờ đá tung bọt trắng. Bãi biển chạy dài những đồi cát phủ rau muống biển nở hoa tím biếc. Bãi Đầm Trầu tuyệt mỹ với triền đá chồm ra biển, nổi lên hai tảng đá lớn chụm đầu vào nhau như cặp tình nhân âu yếm. Cô gái và anh khách chìm đắm trong cảnh thiên nhiên hoang sơ, nơi thanh thản của trần gian.
Nàng tuột bỏ hết mớ quần áo trên người, giữa trời đất, khỏa thân,nguyên sơ, hòa quyện với thiên nhiên, gạt bỏ mọi tạp chất bám víu, gạt bỏ những đạo đức giả dối. Nàng uốn lượn, tinh tế, hồng hào, chờ đợi. Nàng gợi dục và hướng thiện. Nàng phô diễn vẻ đẹp của tạo hóa với khát vọng tình yêu. Người phụ nữ khỏa thân giữa trời biển. Sự trần truồng thanh khiết cùng thiên nhiên. Thiên nhiên làm nền cho sự thanh khiết. “Sự trần truồng là một tác phẩm tuyệt mỹ của tạo hóa. Chỉ những ý thức tà dâm về sự trần truồng ấy mới là bản chất của kẻ gian manh”. Ai cũng từng có một thời son trẻ, ai cũng từng sống những khoảnh khắc thanh xuân. Nàng muốn phô diễn cái khoảnh khắc thanh xuân căng đầy của mình. Nàng không muốn lãng quên thân xác. Đó là vẻ đẹp của cuộc sống. Nàng ý thức được cái đẹp của mình và muốn tìm lại chính mình. Tất cả bổng trở lại rạo rực, chín mọng, hứng khởi, hoan lạc.
Anh khách no mắt, chết mệt, mê trết nàng. Anh lấy máy ảnh liên tục bấm máy. Anh chụp nàng ở mọi góc độ có thể. Nàng mềm mại như đường cong của doi cát biển. Làn da nàng đẹp hơn mọi thứ vải vóc mà con người mặc. Anh say đắm trước vẻ đẹp bình thường, dung dị của người thiếu nữ. Cái đẹp bình thường thật thà hơn, lành hơn. Dường như che lấp được cả vết tì ố. Anh chợt đặt ra một câu hỏi muộn màng: liệu xấu đẹp bên ngòai và cả bên trong nữa có quan trọng gì cho một đời sống vốn quá ngắn ngủi, trong khi điều mong muốn giản dị cần đến lại chính là nỗi niềm khao khát yêu thương và được thương yêu ?
Bất cần tất cả, nàng chạy ào xuống biển, anh khách cũng chạy theo, ôm xoắn lấy, quẫy đập sóng, tẩy rửa hai thân xác trần trụi….
Tháng 2/2009
Nguyễn Đông A

Comment_Đi tìm đỉnh tình yêu
Comments
(212 total)
Truc N :Dữ dội và trần tục !!! Hình như chữ " CON" đã lấn át chữ "NGƯỜI " !
Su*tu… :oi,chau' thac' mac' tai sao bac' k lam` nha` van nhi? Neu' nhu bac' xuat' ban? truyen thi` chau' se~ la` ng` dau` tien mua sak cua? bac'.Tuy chau' van~ con` tre? con,chua hieu? het' y' ngia~ kua? kau truyen nhug...chau' k bit' fai? noi' sao nua~...hay thuc su bac' ak...really fantastic!!!Awsome!!!
holan…: Ặc! Tui mún dzị à!
Lan t… : Em đọc câu chuyện của anh cũng vài lần rồi mới comment. Lần này anh viết cũng nhiều chi tiết như muốn gói ghém hết cả cuộc đời người phụ nữ vào câu chuyện, câu chuyện có vẻ trần tục nhưng rất thật. Cuộc sống không phải cái gì nói về tình yêu thì cũng đẹp và thanh tao cả, chỉ là con người có biết trân trọng chuyện ân ái bằng tình yêu hay không thôi.Em đã có rất nhiều bạn gái ngày xưa đã đánh đổi cuộc đời mình bằng những vụng dại của tình yêu mới lớn rồi sau đó lại đau khổ vì những dại khờ của mình, có bạn được gia đình bảo bọc để vượt qua đau khổ, có bạn bị gia đình vứt ra đường như một con chó ghẻ để tự lần mò con đường đi tiếp ở trước mặt mình. Em đã từn thấy những giọt nước mắt tủi hơn. Nhưng cũng có bạn đánh đổi cuộc đời mình chỉ vì cái tôi khờ khạo để rồi một mình ôm con trong nỗi đau riêng.Bao cuộc đời người phụ nữ chao đảo cũng vì chữ tình để rồi đem tấm thân mình ra hiến dâng cho kẻ lợi dụng hai chữ tình yêu.... để rồi cuộc đời mình cứ đau đớn bị cuốn đi trong sóng gió cuộc đời với nhiều uất hận....Dẫu sao người phụ nữ ở đây vẫn còn một tâm hồn đẹp dù bị vùi dập thân xác bao phen....có thể người phụ nữ sẽ lại bị lầm lẫn nữa nhưng dẫu sao vẫn biết yêu cái đẹp của bản thân mình....
Thoi … "Anh chợt đặt ra một câu hỏi muộn màng: liệu xấu đẹp bên ngòai và cả bên trong nữa có quan trọng gì cho một đời sống vốn quá ngắn ngủi, trong khi điều mong muốn giản dị cần đến lại chính là nỗi niềm khao khát yêu thương và được thương yêu ?"Cuộc sống vốn ngắn ngủi và trần tục. Đọc truyện Đông A nhớ chuyện cô gái cứa cổ người tình cũ đang lan tràn trên mạng thấy thực tế còn phũ phàng hơn nhiều. Nó không chỉ có vị ngọt, vị chua, vị chát, vị đắng, vị cay mà còn có cả sự trả giá bằng chính sinh mạng cho những lỗi lầm chỉ vì những ham muốn của cái gọi là "con" trong phần người. Hạnh phúc chỉ ở quanh đâu đó. Chúc cho Đông A có những bài viết về tình yêu trong sáng hơn phía sau sự trần trụi đó.
Không… Người ta vẫn thích chút gì đó lãng mạn bởi cuộc sống hiện nay quá nhiều điều khô cằn - công nghệ đặc biệt trong văn - thơ, món ăn tinh thần đầy "nghệ thuật".Mà hễ nói đến "nghệ thuật", là "nghệ thuật" thì ắt có điểm thuần túy gì đó! KT nghe đâu đó người ta bảo rằng nghệ thuật (văn- thơ - nhạc) làm cho người ta trở nên rất "người" và nhân văn hơn. Các tác phẩm của ĐA có lẽ cũng nhằm hướng đến cái gọi là "chân - thiện - mỹ" nhỉ??Có thể KT chưa nhận ra "nghệ thuật" ở tác phẩm này của Huynh. Điều hiển hiện mà ai cũng có thể phán khi “thoáng”, lướt “nhẹ” qua tác phẩm của Huynh ĐA ạ, cái mùi “SEX”! Phần “Con” huynh đã quá kỹ càng khi mêu tả. KT nghĩ đó là một điểm mà khó ai “cả gan” nêu nhiều đến vậy! Người ta e ngại một điều gì đó bởi lẽ họ muốn nói tránh nó đi, tránh cái gì đó thô, phô và tục!Ây da, KT đã lướt qua tác phẩm này lúc trưa,có chuẩn bị vài ý còm cho ĐA, huynh muốn nghe KT nhận xét thế nào ?? Thực hay hư cấu như chính tình tiết mà người đọc cảm như “hư cấu” trong tác phẩm của anh??Này, anh không ngại, không giận, ko phiền khi KT “còm” theo quan điểm thật của người đọc -thật tình chỉ đọc ở mức ”bình” khi chưa đủ kiến thức "cảm" đến cái nghệ thuật thuần túy và cái thông điệp cao siêu mà chính tác giả gửi gấm qua các nhân vật của mình chứ????
Không… Mức độ cảm nhận về một sự thật quá ư "phô bày" trên mặt giấy ấy thưc hư đến mức làm cho chúng ta phải đặt theo sau nó 1 dấu hỏi to đùng nặng ngàn cân đấy! Hãy cảm theo một mức độ "sáng" và "tròn chỉnh" hơn ĐA ạ! Chúng ta hãy làm cho động vật bật cao này trở nên xứng với tên gọi chung "con người" và "nhân loại" chứ đừng để phải gọi là "loài người" ĐA nhỉ?Người ta không trách một ai đó chết vì yêu hơn là vì chết vì nhục thể, sinh lý. Đáng cười đến ra nước mắt cho những cuộc tình nhân gian chỉ dồn vào cái gọi là “nhu” và “cầu” đấy!
Sushi
Sushi từng đi Côn Đảo vào cuối tháng 4 năm ngoái 2008. Côn Đảo đẹp lắm, cát mịn dưới lòng bàn chân, biển trong xanh. Không biết ĐA có tới bãi sỏi, đi honda lên núi, rồi đi bộ xuyên rừng xuống bãi sỏi, rừng già xanh thẳm đẹp vô cùng.Câu chuyện lý thú lắm. Có ai trả lời được tình yêu đích thực là cái gì không? hay chỉ tự ngộ nhận thôi. Nào thì cảm xúc trong sáng, thiêng liêng, con tim rung động ... Xin thưa, sự rung động đến từ mọi giác quan như mắt, mũi, tai, lưỡi, da và trực giác. Có ai thấy tim rung hồi nào??? sự ngộ nhận ngớ ngẩn từ sách truyện, thi ca. mắt chiêm ngướng vẻ đẹp, mũi ngửi hương thơm, tai nghe âm thanh dịu êm, trong trẻo... lưỡi liếm, nếm vị ngọt ngào, da cảm nhận sự đụng chạm, sờ mó... trực giác cảm nhận tâm hồn. Mọi sự rung thật trên cảm xúc giác quan cơ thể (nói rõ là xác thịt) không phải là rung động của yêu đương sao??? Sushi rất thích ngắm nhìn cái đẹp, và vẻ đẹp khỏa thân của phụ nữ. Sao lại không ghi lại những khoảnh khắc đẹp ngắn ngủi của người đời, tuổi trẻ có vài ba năm đẹp rồi dần già nua nhăn nheo xấu xí hihihi. Những người bị đau khổ khi trao tình họ đã từng rất hạnh phúc, sự đau khổ của họ chính là do định kiến của người đời và của xh, không phải họ làm gì lỡ lầm hết. Nhiều người cô gái sống phóng túng, lấy chồng rất hay đấy thôi vì họ từng trải, hấp dẫn, và có bản lĩnh.
"Thu … Với riêng em: là 1 câu chuyện hay dù có hư cấu “ một chút chỗ này, một chút chỗ kia trong đời thường, rồi lắp ghép lại”. Đó là cuộc sống thật, cảm giác thật, con người thật đúng ko bác???
Mr. H… Một cái lẫu trộn lẫn giữa xương cá và đủ loại rau rối bời.Nhìn thoáng đã muốn ăn nhưng phải chịu khó "lừa" xương.Nếu biết sắp xếp lại,bảo đảm sẽ rất ngon.
Guitar ^^!một chút hư cấu và trần tục !nhưng rất thú vị!nếu thêm vào một chút muối và đường cho lãng mạng hơn thì truyện sẽ hấp dẫn hơn nữa ah bác!chào bác
Đông A Không phải là chuyện tình lãng mạng, không hẳn là miêu tả cảnh đẹp của Côn Đảo, chỉ có một số chi tiết như chặt đầu rùa, miếu An Sơn, lão có hai biệt thự ăn nhau người…. là có thật. Và ba nam nhân: người đàn ông chức quyền, chàng trai nông thôn, anh thợ chụp hình có thể là những nhân vật có thật. Hòan cảnh xã hội nơi họ sống đã sinh ra những con người như thế. Họ tốt hay xấu tùy mỗi người đánh giá.Truyện rất tục vì có nhiều chi tiết, chỗ nào trong truyện cũng nói hoặc dẫn đến chuyện đó. Đúng là lối viết phóng túng, dữ dội và trần tục vì không hề chịu sự trói buộc nào hay áp lực nào dù cho đó là những khuôn phép chuẩn mực đạo đức được con người thừa nhận. Sự thật thế nào thì phô ra trần trụi như thế đó. Nhưng không có ý gợi dục, không có những đọan miêu tả khêu gợi xác thịt, không phải là dâm thư. Hai khái niệm tục và dâm hòan tòan khác nhau. Chuyện ấy ở ba người đàn ông và người đàn bà, một trong vài vấn đề truyện đặ ra, là: mua, cưỡng và tự nguyện ….Có thể có nhiều cách nhìn khác nhau về những chuyện này !
ܨܨܓܨ … Mình cũng có thói quen viết không để ai hiểu như bạn,có lẽ viết để riêng cho mình,nên mình hiểu bạn,.Nên đọc entry này mình rất tâm đắc,bạn đã lấy tình tiết thật(mình biết rõ là thật)rồi bạn đi miên mang làm người ta chới với không theo kịp.Bằng thứ văn nhiều trầm bổng và mang tính tự sự bạn thật sự cuốn hút tính tưởng tượng của người khác.Đàn ông ở tuổi chúng mình thì nói chuyện về tính dục khá thỏai mái,không chủ hẳn là phần con hay phần người mà ở đây chính là có chân thật hay không.Tính "tả chân" chính mới thật sự là cái hay,một người đàn ông có nhiều kinh nghiệm và vốn sống phong phú là một phong cách hay.
Xahuong có cấu kết sâu sắc hơn,tiếp tục nha anh!
Jade^… Mọi hành động của nhân vật đều có vẻ trần tục bề ngoài (nhanh, gấp và vội --> cần thêm chút mặn) nhưng lại ẩn chứa bên trong một nỗi trăn trở để cả một quãng đường giữa cô hướng dẫn viên và chàng du khách, hai người mới có thể gợi lại đủ những ký ức, những mảnh ghép nhỏ và đi đến một cái kết. Quả thực, nếu không theo dõi kỹ cái sườn của truyện sẽ khó có thể hiểu được cái mà tác giả muốn lột tả. Sâu sắc nhưng vẫn thiếu lãng mạn. :D. Câu truyện viết theo mạch của tiểu thuyết nên nếu là theo hơi hướng của truyện ngắn sẽ khiến cho nhiều độc giả khó hiểu hoặc gục ngã giữa chừng. :DNhững đoạn miêu tả thiên nhiên khá là ấn tượng. Ngôn ngữ từng trải, phớt đời.Tác giả đang lột tả một nỗi ám ảnh về một hình ảnh thiếu nữ thì phải … hình như trong truyện nào cũng đang cố tìm kiếm cái hình ảnh đấy.Đất trời tạo ra dáng núi hình một đôi nam nữ đang ôm chặt nhau trong tư thế ái ân. --> Câu này mà miêu tả kỹ hơn thế đứng của đôi nam nữ và vị trí đứng của người quan sát cùng với màu sắc của thiên nhiên có lẽ sẽ tạo ra một bức tranh giàu hình tượng và có bố cục hơn.Nàng chỉ đau đớn, ngạc nhiên và chấp nhận. --> Nên thêm vài chi tiết miêu tả nét mặt.Lời thoại cần thêm chút tiếng địa phương.Dấu chấm câu còn để sai vài chỗ.Truyện cũng đáng để đọc. Nhưng mà tác giả sao hay cho rượu vào truyện thế???Đây chỉ là cảm nhận của 1 độc giả thích nghiền tiểu thuyết thôi. Không có ý chê tiền bối.
Đông A @ Mr. Happy & Ma Thủ: Viết entry trước hết là viết cho chính mình vì nó là nhật ký cá nhân. Và tùy theo quan điểm riêng của mỗi người mà chia sẻ hay không chia sẻ với người khác, họ hòan tòan có quyền đó. Đó là đặc trưng của blog.Viết entry dạng truyện cũng thế, là một hình thức để chuyễn tải nội dung của entry. Trước hết tôi viết cho chính tôi, sau đó là chuyễn tải đến người đọc những suy nghĩ của mình. Tất nhiên người đọc tiếp nhận được nhiều hay ít còn phụ thuộc vào nhiều điều. Như ở entry trước: Người đàn bà tâm thần hai chồng, tôi viết trong hòan cảnh ở nước Mỹ, nên có nhiều chi tiết chỉ có những sống ở đó mới biết hết…. Đọc chỉ cần cảm nhận được một chút gì đó là được rồi !
Le Ho… Bạn hiền viết rất hay, câu chuyện tuy có ít nhiều hư cấu qua vài giai đoạn lồng trong một không gian với chút "kinh dị" nhưng sự kiện được lột trần có thực ở mọi tình huống, góc độ trong xả hội...Keep up the good work nghen!
Ms Je… Em cũng nói thật luôn là nội dung truyện thì hay, lột tả được số phận của nhân vật. nhưng cách hành văn không được trôi chảy và cách dẫn truyện, bố cục sắp xếp em thấy chưa được hợp lý và logic cho lắm.....hì, hi vọng lần sau sẽ đọc được những bài hay hơn của anh
trant… Phải đến Côn Đảo thôi!
Hoàng… ĐA hôm nay tình củm ướt át quá.hihihi.Thời tiết thay đổi có khác.
dongn… Mạnh mẽ và ám ảnh, ám ảnh cái mà các nhà văn thường nói về đàn bà, cái tội lỗi tổ tông. Mình thật sự ngưỡng một những người có thể gọi tên cảm xúc một cách trọn vẹn.
trang… Dù chuyện có hư cấu nhiều và có nhiều chi tiết tình cảm ướt át. Theo Bốn mắt điều này khá thú vị, vì nếu một câu chuyện chỉ là bốp chát, rùi cảm nhận về nhau thì chán phèo. Có tí tình cởm mới hút.Không biết cảm nhận của Bốn mắt có đúng không ta?Nói chung tạm được. Hy vọng sẽ có một câu chuyện hay hơn nữa từ Đông A.
NgocY… Lần này, ĐA nhìn phụ nữ với đôi mắt bớt gai góc hơn, hướng tới điều thiện và tốt đẹp hơn. Các nhà văn thường phô diễn “xen” lãng mạn của một đôi tình nhân giữa biển trời mênh mông , trong một buổi bình minh tinh khiết hoặc một hoàng hôn hoang dại… là hình ảnh của một thiếu nữ trong trắng, trinh nguyên hơn là một ả giang hồ, trải qua bao ô uế và bầm dập từ cuộc đời. Nhưng ĐA đã thể hiện tình cảm ấy với một cảm xúc dạt dào, dù cô gái – có thể không ra gì trong mắt người đời.Cô đã trốn chạy một quá khứ nhầy nhụa bởi đồng tiền và sắc dục, và đã muốn gột rửa tất cả để sống một cuộc đời bình thường, yêu và được yêu…Nhưng, cô còn trẻ, và cô đang trôi theo cảm xúc lần nữa, nhưng lần này là vị ngọt.Đó là điều tốt đẹp ĐA muốn gởi gắm phải không? Cũng mong chúng ta đều có một con đường để quay về như vậy.
Từ th… Nàng tuột bỏ hết mớ quần áo trên người, giữa trời đất, khỏa thân,nguyên sơ, hòa quyện với thiên nhiên, gạt bỏ mọi tạp chất bám víu, gạt bỏ những đạo đức giả dối. Nàng uốn lượn, tinh tế, hồng hào, chờ đợi. Nàng gợi dục và hướng thiện. Nàng phô diễn vẻ đẹp của tạo hóa với khát vọng tình yêu. Người phụ nữ khỏa thân giữa trời biển. Sự trần truồng thanh khiết cùng thiên nhiên. Thiên nhiên làm nền cho sự thanh khiết. Sự trần truồng là một tác phẩm tuyệt mỹ của tạo hóa. Chỉ những ý thức tà dâm về sự trần truồng ấy mới là bản chất của kẻ gian manh. Ai cũng từng có một thời son trẻ, ai cũng từng sống những khoảnh khắc thanh xuân. Nàng muốn phô diễn cái khoảnh khắc thanh xuân căng đầy của mình. Nàng không muốn lãng quên thân xác. Đó là vẻ đẹp của cuộc sống. Nàng ý thức được cái đẹp của mình và muốn tìm lại chính mình. Tất cả bổng trở lại rạo rực, chín mọng, hứng khởi, hoan lạc.
Từ th… Mong rằng lần sau lại được tiếp tục đọc truyện của chú.
OVER … Truyện hay đấy chứ, luôn luôn thật!
Tuesday February 24, 2009 - 04:46am (PST)
Mis M """Viết entry trước hết là viết cho chính mình vì nó là nhật ký cá nhân. Và tùy theo quan điểm riêng của mỗi người mà chia sẻ hay không chia sẻ với người khác, họ hòan tòan có quyền đó. Đó là đặc trưng của blog.Viết entry dạng truyện cũng thế, là một hình thức để chuyễn tải nội dung của entry"" HÔM NAY MM ĐỌC RẤT KỈ CÂU CHUYỆN ĐI TÌM ĐỈNH TÌNH YÊU CỦA ANH suốt 4 tiết học cho H làm bài KT định kì @ :( ..................MM chỉ muốn nói với anh một câu :Anh Đông A ghét đàn bà , nên anh cho đàn bà nhiều cái bất hạnh quá . Người đàn bà - cô hướng dẫn viên du lịch của anh thật tội nghiệp : Bị hãm hiếp một cách kinh khủng khi vừa lên tỉnh , bị một anh chồng thô lỗ nông dân làm một việc bình thường trong đời nhưng thật quái đản .... Nói thật với anhơở đời người phụ nữ sẽ bị ám ảnh với 2 người này và chăc chắn sẽ ko còn hứng thú để gợi tình với một ai khác dù đó là..... anh chàng du khách đẹp giai như Đông A ! Người đàn bà này sẽ bye bye ,,, giới mày râu vì kinh hải , kinh khủng hơn là gợi tình ở chốn bãi biển không người lại qua . Như những điều anh thú nhận mà MM copy ở trên comment này : Một tác phẩm văn chương dù là một áng văn hay một tác phẩm vĩ đại ... tất cả sẽ không là gì cả nếu nó không tải vào đó tâm tư tình cảm , quan điểm tư tơởng tình cảm của tác giả . Có thể theo quan điểm tiếp nhận và cảm thụ văn học " người đọc sẽ có những suy nghĩ sâu sắc và xa hơn điều tác giả định nói " Sẽ thoát ly chiếc cầu nối giữa tác giả và bạn đọc nhưng qua tác phẩm của anh Đông A MM vẫn nhận thâý một quan điểm tâm hồn của ngơời sáng tác : ANH RẤT HẬN ĐÀN BÀ . Phụ nữ thơờng e ấp , đáng yêu , và nam giới trước một ngơời phụ nữ thì MM nghĩ chả lẽ họ lại vồ ngơời p[hụ nữ như một con Sói thế sao anh ! Tình yêu ....tận cùng là nhục dục là một ưự hòa quyện về thể xác của hai con người trần tục đang yêu , không nhất thiết phải trần trụi . Theo MM tình yêu là sự lãng mạn và cao nhất là khi yêu mới ....như thế . Không thể và không thể nào ...dễ dãi thế ! Không thể vì khát tình mà lăn xã , vì bản chất của phụ nữ là yêu sự lãng mạn .... và chỉ như thế với người mình yêu ! Nếu ngơời phụ nữ không yêu Man ôố Man nào đụng được ! Cam đoan với anh như têế để từ đó anh nên có một cái nhìn đẹp hơn về người phụ nữ anh ạ !!! :) :( theo cuộc sống !
Tuesday February 24, 2009 - 04:48am (PST)
Lonel… La nguoi tran, ai chang dinh chut bui tran? Ky cuc mot dieu la: Nguoi ta thuong bo qua nhung "vet ti o" o tim, o dau, ma lai dinh kien nang ne voi nhung "vet ti o" o...hai bo phan dac trung cua gioi tinh - sex!Khi nguoi ta dam minh trong thien nhien bao la, hung vi, nguoi ta se thay tam hon minh phong khoang hon, bao dung hon, vi tha hon, khi ma nguoi ta nhan thay rang con nguoi that nho be, va kiep nguoi that phu du!
Tuesday February 24, 2009 - 08:27pm (ICT
Không…
nói sao nhỉ?KT cũng đã có ý khơi nguồn nhưng thực sự điều mà KT khơi không nằm ở điểm này nhỉ?ĐA, huynh khá thành thạo trong cách chuyển tải lượng thông tin vướn víu tất cả mọi người và buột họ cùng tham gia bàn luận (dù ít hay nhiều, dù chê hay khen) nhưng hình như anh vẫn chưa vận dụng hết cái nguồn năng lượng vốn dĩ tồn tại trong hứng khởi văn chương của chính ĐA!Hình như có ai đó nói rồi thì phải: “đã có đầy đủ nguyên – nhiên liệu cho việc bày biện một bữa tiệc, và bây giờ đến phần NẤU! Đấy chính là lúc bạn thể hiện khả năng của mình đấy!và người thưởng thức là nguoi cho ket quả!
hà hà, anh khá thành công rồi nhé huynh! Đây chính là lúc mọi người cho kết quả sau khi anh đã tận dụng khả năng của một tay đầu bếp thiện xạ xào nấu món ăn của anh đấy!
Lâm_B… đọc mà rùng mình!
HPN Anh viết truyện theo lối đời thường,nếu gắp thêm một ít sự lãng mạn nhẹ nhàng em nghĩ sẽ hay hơn nhiều ạ!
Lyly … LL đọc rồi,nhưng k biết comment gì .LL thấy anh vẫn như mọi khi mô tả xác thịt nhiều qúa, làm mờ đi các tứ khác trong câu chuyện, nhưng lần này cái kết đẹp hơn, thơ hơn.
C'Le Em đã tới Côn Đảo rồi. "Phục" anh ở chổ là tìm chất liệu để làm nên câu chuyện naỳ...!
Đông A
@ Miss M: Rất cám ơn và thật xúc động khi biết rằng Miss M đã dành suốt bốn tiết học trong khi học sinh cấp ba của mình đang làm bài kiểm tra định kỳ để đọc entry của tôi, một entry như nhiều người nói chưa thành dạng truyện. Có thể nói cô giáo dạy văn thường là người tiếp nhận và cảm thụ văn học tốt hơn ai hết, nên tui đành phải chịu lắng nghe mà không thể có ý kiến gì lớn để phản bác ! Nhưng Miss M lại nói cái câu: “quan điểm tâm hồn của người sáng tác : ANH RẤT HẬN ĐÀN BÀ ” là giết tui đó, có thể khiến tui không còn được ai thương nữa, lúc ấy cô giáo bắt đền gì cho tui đây….. ! ? Xét lại mình, tui thấy mình thương yêu họ nhiều chứ có hận gì đâu ! Trong một khỏang đời của ai đó, có thể có một hoặc vài cuộc tình đi qua, có thể có khổ đau, có nước mắt nhưng vẫn thường gắn kèm với những kỷ niệm đẹp nên khiến người ta càng khó quên, chứ sao lại hận ! Miss M nói: “anh là hiện thân của một ngòi bút góc cạnh của hiện thực . Nhưng e biết hiện thực nào cũng bắt nguồn từ thế giới quan , tâm tư tình cảm và quan điểm của tác giả !” Theo tui, thực ra, thế giới quan, quan điểm lớn nhất mang tính bao trùm của người viết VN trước nay vẫn là xoay quanh bốn chữ “yêu nước, thương người”. Còn mọi hình thức viết chẳng qua chỉ là phương tiện để chuyễn tải nội dung. Quan điểm tư tưởng này không nên chối bỏ, dù cho đó là người viết ở trong nước hay đang sống ở nước ngòai ! Có thể do hòan cảnh, điều kiện nơi mình sống hoặc một lý do riêng nên tạm thời tui không chọn viết theo hướng chủ đạo ở vế một. Vì tui rất biết mình: không viết thì thôi, nhưng khi đã viết thì thường không có điểm dừng, lắm khi rất dữ dội và điều này nay quả còn là điều tai hại. Thế nên, tui tạm chọn vế hai đó là hiện thực từ cuộc sống. Nhưng nhân vật của tui không mang tính điển hình mà là đơn lẻ, nhiều khi rất riêng trong cuộc sống. Và số phận người phụ nữ là một trong vài vấn đề tui đang hướng đến ! Nhiều tác phẩm cổ: Truyện Kiều, Chinh phụ ngâm, Cung óan ngâm khúc, thơ Hồ Xuân Hương…. và cả hiện đại nữa đều đề cập đến người phụ nữ ! Tất nhiên với cái kiểu viết của mình khiến nhiều người tưởng rằng tui bôi xấu phụ nữ, tôi không hề có ý đó hoặc coi thường họ, kể cả những người, xấu xí, hư hỏng nhất…… Vài lời riêng cho Miss M, nhưng cũng là để tâm sự với mọi người, những người tôi quí mến, trân trọng trên blog !
duong… DA chỉ đọc có một lần nhưng lại nghĩ sâu về ý của anh . có thể những người chưa hiểu nhận thấy sự trần tục và chữ " Dục" ở trong đó nhưng em thì không thấy thế, tình yêu có sự thăng hoa của thể xác và cả tâm hồn. Đôi khi ,có những lúc sự khát khao xác thịt chỉ là bản năng, với những người trân trọng thì đó là chuyện khó có thể phóng túng mà giãi bày hay này khác được.Vẻ đẹp lõa thể trước thiên nhiên chính là cái hoang sơ ,mộc mạc và chất của con người như lúc mới khai sinh ra.Xác thịt ấy dù nhớp nhua và nhầy nhụa của những lần giao hoan thì cũng chỉ là bên ngoài. Cái cốt lõi là cái đẹp sâu thẳm ẳn chứa trong nó cơ. cũng như câu chuyện này. Lấy vẻ đẹp của côn đảo để nền cho cái lõi trong nó. "Trần truồng" ngôn từ nhưng không thấy tục là được rồi.
ngocv…
hỳ, e đọc mãi mứi xog vì mạng lỗi hem mở đc.ê làm thơ nhưng hem đọc thơ of ai.e thik đọc truyện.Truyện of ah Đông A fog' tug', từng trải, trần trụi, lãng mạn.E thấy truyện này đc, đc nhiều, trc hết là cho những thân phận như cô gái, sau là đem đến cho người đọc sự thoải mái vì chẳng bị lệ thuộc vào điều gì hết, kể cả đạo đức. Cuối cùng là đem lại sự dễ chịu cho tác giả.văn fog hok hào nhoag', thật thà nên tình tiết hư cấu đc đảm bảo về tíh thật.tư tưởng mới.kết cấu vững.Chúc mừng anh ^^
Dân Đ… Chuyện có "phong cách" đấy :-). DĐNV đã có dự định đi Côn Đảo mấy lần rồi nhưng cứ hồi mãi, chắc kỳ này phải đi cho biết cái trần tục và thiên niên của Côn Đảo thôi!
phuon… Cai that cua doi thuong ...
nguyen_haithao519….Đọc rồi, tự nhiên mình nghĩ tới "Cánh đồng bất tận" của Nguyễn Ngọc Tư và "Bóng đè" của Đỗ Hoàng Diệu, trong đầu nảy ra một chút so sánh.Thôi thì chỉ biết động viên ĐA, cố lên!!!
Ánh N… Dong A nay... Anguyet phai di Con Dao Ngay....
PHƯƠN… Không có ấn tượng j đặc biệt về câu chuyện rất đời thường này, kết thúc cũng ổn nhưng mà cô gái í không hiểu có vấn đề j về tâm lý k nữa, biết rõ là người ta đã thay đổi, say xỉn và hung dữ mà vẫn sống chung được cùng với nhau sau khi bị gã í đánh thức bản năng người đàn bà trong tiềm thức. Khi trốn chạy khỏi gã í tự nhiên cô í biến thành người đàn bà hư hỏng??? Đoạn miêu tả những phút giây trần tục của cô í và bóng ma trong cuộc đời của cô í... có lẽ là nên viết theo một cách khác thì hay hơnKết thúc cũng ổn
được đọc truyện miễn phí. sự thật thì trần trụi nhưng đó không phải là thân thể người đàn bà
Gió N… Cảm nhận của em thế này: Xuyên suốt câu chuyện tất cả đều rất lãng mạn, thơ mộng, huyền ảo...nhưng sao lại có lời thoại này vào hả anh "Sao anh chụp em, nhưng thôi cho chụp. Chụp xong nhớ đưa cho em cái thẻ nhớ !”. Em thấy khiến cho đoạn kết mất đi cái chất thơ và ko thực vốn có.Đôi lời nhận xét của emChúc anh khỏe và thành công.
Trà Mình thích cái ý đi "tìm cái đẹp hoang dã, nguyên sơ trong cái thô nhám, trần trụi của đời thường" khi bạn đến CĐ.
MuốiT… Trần Tục và kh khoa trương và đầy Cảm Xúc.( xin mọi người đặt mình vào nhân vật trong truyện, sẽ cảm nhận được!)Có 1 cái gì đó làm cho Con Người chúng ta phải nghĩ đến dù nó kh ở ngay trước mắt.ĐA miêu tả về " 1 vài vấn đề về phụ nữ", với chút cảm thông trong ấy.Theo Muối thấy trong Entry này , hình như có phần miêu tả , và phân tích kèm lẫn "giải thích"...có kh nhỉ?Nhưng , ĐA có thể vui cho Muối có thêm 1 ý kiến nhé :lối hành văn chưa thật sự logic và hợp lý lắm...Vẫn còn nững đoạn văn đặt kh đúng vị trí...Thân ái.
MuốiT… @ ThùyLinh": theo Muối nghĩ thì sự lãng mạn nó nằm ở lối phân từ của người đọc.@ĐA:Và Muối thật sự thích cái "chất" của truyện này...Nếu như nói về "sự mô tả xác thịt" thì sao mọi người kh nhìn nó theo lối Văn Chương nhỉ?Muối phải đọc 3 lần , mới có thể cmt đc như vậy.Muối cũng chẳng phải nhà văn.
cachu… nhung cau chien cua DONGA deu la so phan cua nhung nguoi phu nu da co nhung so phan bat hanh khac nhau ,co mot ket thuc duoc xem la co hau,nhung chang phai ai cung mun duoc tha thu va duoc tay rua bun nho deu duoc dau DONGA ,vi cuoc song ai cung co may man den cuoi cuoc doi nhu "nang " trong cau chien ay ,den phut cuoi ,"nang"van duoc mot nguoi wuy men va tran trong ,cai ve dep cua tam hon nang duoc chap nhan ...heheh.e cam nhan cau chien cua DONGA co chut chut the thui do ,co le e chua du kinh nghiem ve cuoc doi nay de co nhung cam nhan nhu may a chi tren duoc ne .hihi
Mèo C… Tiền bối có lối viết văn rất Tây. Nhìn nhận vấn đề tình dục như nó vẫn vậy chứ không hoa mỹ hay giấu nó đi sau một tình yêu lãng mạn.Tình yêu lãng mạn, chỉ nhìn nhau nắm tay hay cùng lắm là ôm hôn đó chính là lối viết tiêu biểu của tiểu thuyết diễm tình từ khoảng từ thập niên 50-80. Thời đó các bậc tiền bối bảo đảm là còn rất trẻ cũng sẽ thấy sao người lớn cổ hủ vậy, chuyện tình yêu của giới trẻ có sao viết vậy đọc vào thấy mình trong đó. Ngày xưa tiểu thuyết diễm tình lột tả cái thật trong tình yêu nam nữ còn bây jờ đi vào sự thật của tình dục.Ở đây, tiền bối xây dựng các nhân vật ở một tầng lớp khác. Cô gái có thể coi là gái jang hồ từng làm bia ôm, những người đàn ông đi qua đời cô có thể nói cũng là những hạng người ô trọc. Đối với họ chuyện tinh dục cũng thật như cách họ chửi thề hay tán chuyện chăn gối cùng nhau vậy. Một cô gái bị hãm hiếp mà vẫn có cảm giác đê mê ư, phải coi ai đã hãm hiếp cô. Chẳng phải là người cô yêu ư, và anh cũng không phải là người đàn ông đầu tiên của cô. Cô không bị hãm hiếp, cô tự nguyện đấy chẳng phải cô mềm nhũn mệt lữ mà không hề phản kháng sao?Câu văn lủng cùng có lẽ không phải, cái cách tiền bối viết nó thể hiện những suy nghĩ mông lung của cô gái khi gặp lại "người xưa". Có những mốc thời gian đi qua đời cô, mà từ mốc thời gian này nó liên kết với những mốc thời gian xa hơn nữa, quá khứ hơn nữa. Nếu như những ký ức ùa về mà chúng ta có thể sắp xếp nhớ cái này trước cái kia sau thì chắc là robot đc lập trình rồi.
***Xu…
Thanks ve cau chuyen nhe'... doc truyen co le de cam nhan het cau chuyen co le rat kho.. nhung cuoc sog tran tuc van can co nhung cai cho doi sog tinh than... nhung cau chuyen the nay` gop phan phong phu' doi` sog ay... doc de biet duoc tren cuoc song nay` con` wa' nhieu` nhug so phan con nguoi eo' le den the'... mong la Dong A tiep tuc viet nhug cau chuyen hay nhe'
Đặng … Tự thân tình yêu muôn đời đã đẹp-không cần biết những người yêu nhau thuộc "đẳng cấp" nào... Câu chuyện thú vị nhưng cách kể chưa được hấp dẫn lắm...
victo… Ko ngờ anh được ái mộ đến như vậy.Mình là người dốt văn, mình không thích những gì quá trần tục như vậy, trần tục quáa làm cho mình thấy hơi sợ. Nhưng hình như có những đoạn viết hơi rối.
ღ Lიt… Blog này đông khách thế nhỉ?! Ghanh tỵ quá! ^^ Nice to meet you!
NGÔ Đ… Cảm ơn Đông A, đã cho Ngô Đồng được đọc entry này..nói thật đoạn trên Ngô Đồng đọc thấy hơi "đau não", có lẽ vì chưa cảm thụ hết nhưng đoạn cuối có câu "mong muốn giản dị cần đến lại chính là nỗi niềm khao khát yêu thương và được thương yêu", Ngô Đồng thích lém..Đúng là trong cuộc cái gì cũng "giản dị" được thì, tốt biết bao...Ngô Đồng xin add blog của ĐA nhé..hy vọng sẽ được đọc nhiều entry mới của DA. Chúc ĐA vui nhiều.
Dongs… Câu chuyện tưởng không thật nhưng lại rất thật trong đời thường, đôi khi những ước mơ giản dị sao rất khó đạt được, chỉ thương dòng đời xô đẩy, sự ngây thơ trong trắng hay những cảm xúc nào khác khiến con người một lúc nào đó không nhận ra mình. Chờ phần tiếp theo của câu chuyện.
ngộ chua day nhuc duc, nhung day tinh nhan van
₪ [B]… Ở cái chốn nhà tù của thực dân xưa mà cũng có những món ngon trần tục thế này sao! quả là đất lành chim đậu vô....
Hạ Minh Hay đó Đ.A! Một cô gái nông dân miền biển dung dị, khao khát, như bao cô gái trẻ tuổi khác! Một cô gái bị cưỡng,mua và rồi tự nguyện! Mình thấy Đ.A để cho nhân vật người phụ nữ này bị chà đạp hơi nhiều! Mình tự hỏi rằng: Liệu trên thực tế, một con người bị chà đạp đến như thế thì liệu còn cảm giác thăng hoa nhanh như một đợt sóng vỗ khi gặp anh chàng ấy ko? Truyện vẫn là truyện!
Quynh… Nhieu comment qua roi, doc qua mot luot thay het y minh muon noi. Truyen dai, nhieu tinh tiet, nhieu manh doi rieng biet, nhung anh kheo cuon hut nguoi doc phai doc tiep xem sau do se la gi... Ket thuc dep. Anh tiep tuc nhe!!!
Mr Rùa Minh chi nhan xet ve noi dung thoi nhe, con nghe thuat thi minh ko dam! Truyen nay co hu cau nhung that lam. That o cho rat giong voi hoan canh cua khong it nhung nguoi con gai o nong thon ngheo. Minh tu hoi lieu nguoi "khach" do co phai la Dong A ko?
Đông A Có người hỏi tôi cái đọan miếu bà An Hải, ma đè, thấy không ăn nhập gì với những phần khác….? 1.Cái miếu nằm trên con đường quanh co quanh đảo, thờ bà Phi Yến vợ của Nguyễn Ánh. Đó là cái miếu thờ thần duy nhất ở đảo nên tui thấy cũng nên ghé đến trên đường. Nhưng tui lại không mấy tin truyền thuyết về câu chuyện Ánh ném con nhỏ xuống biển, giam vợ vào trong hang núi sâu gắn với cái miếu thờ ấy.Theo tui, xa xưa đây có thể là miếu thờ thần biển, bà Nam hải hoặc thờ cá Ông của ngư dân như ở nhiều nơi khác trên đất liền ! Vì tôi tin chắc rằng Nguyễn Ánh chưa lần nào đến Côn Đảo, không có nguồn sử liệu tin cậy nào hiện lưu giữ khẳng định, sử có viết Ánh trốn chạy ra đảo Thổ Chu, nhưng Thổ Chu không phải là Côn Lôn. Nhưng không biết những thầy dùi nào của nhà ta vẽ vời, nên miếu ấy được công nhận là di tích: thờ bà Yến. Thêm nữa, người ta lại bàn đưa chị Sáu linh thiêng vào miếu, nhưng còn trù trừ vì không biết làm vậy có là mê tín, phản tính cách mạng không ? Theo tôi, có thể đây là hiện tượng giao thoa, chèn lấp nhiều lớp tầng văn hóa khác nhau cùng ở một địa điểm. Lớp văn hóa sau lấp che lớp văn hóa trước.. Nói một cách dễ hiểu , ví dụ như chuyện ở đâu đó, có một miếng đất dựng một nhà thờ tổ, sau người ta đập xây chùa lên đó, người sau nữa đập chùa xây lên đó một cái nhà thờ, người sau hơn nữa lại san lắp xây lên đó một cái công viên. Và người đến ngồi công viên biết đó là công viên như những người có quyền nói…. !2. Về chuyện ma đè, thực ra lúc bắt đầu tôi rất lúng túng khi tìm hình thức thể hiện nội dung thì may sao có một nàng khá thân trên blog gợi ý cho tôi, là May N: “ Thì lấy chị Sáu đất đỏ nhát ma…! ”, “ Có mạo phạm thần thánh không đó…!.” ( Có thể nhiều bạn không biết May N là ai ? Xin tiết lộ một chút: cô ấy là trí thức thứ thiệt, sắp lấy thêm một bằng Tiến sĩ ở Pháp ! Trí thức chiếu cố xe ôm… Hi hi )Ma đè là một hiện tượng có thật. Người bị đè thường cảm thấy có một thế lực vô hình đè lên người khiến bị khó thở, tức ngực, cơ thể không thể nhúc nhích, cựa quậy hay làm bất kỳ việc gì khác... nói chung là có cảm giác có một vật rất nặng đè lên người. Dân gian hay gọi là bị ma đè hay bóng đè. Trạng thái bị ma đè thường còn rất tỉnh táo, hoàn toàn không mộng mị, có thể nhận thức được hiện tượng này một cách đầy đủ. Có người còn chiến đấu với nó… Khoa học có nhiều cách lý giải khác nhau. Tôi lấy hiện tượng này liên kết với sự chèn lấp về văn hóa. Hai bà ma như đại diện cho những thế kỷ khác nhau: trung trinh, bất khuất. Và sự vùng lên đè ngược lại như là sự phản kháng ngấm ngầm của cô gái. Chính từ chỗ này và cặp đồng hành “di tích, cảnh đẹp”… là phương thức liên kết về nội dung và hình thức của đọan với các phần khác trong truyện.“ Hai bà ma nữ trung trinh, bất khuất thi nhau mắng nhiếc, trừng phạt cô gái. Chị Sáu đè ép lên bà Phi Yến, bà Phi Yến đè ép lên cô gái. Cô gái thấy khó thở, kêu ú ớ, bất lực, nhắm mắt phó mặc. Nhưng rồi sức lấy lại được, nàng vùng lên lật ngược lại thần… !”
Dangcan ...Bắt phong trần phải phong trần!.................................!!!!!
...Còn có cái để bán!!!.....Còn có cái để cho!....
TT.hu… Túm lại là mượn Côn Đảo làm background thui, rùi cắm vô đó một cái núi Hỏa diệm sơn hén :D
vu_lam Hơi khó viết ra những suy nghĩ khi đọc xong câu chuyện này, entry này...Chắc phải ra Côn đảo cho nó có không gian, thời gian để cảm nhận vậy
bờM®™
Con người là một con vật biết suy nghỉ. Hay nói cách khác, nhờ giáo dục mà con người thăng hoa, giãm dần cái CON để tiến về hướng cái NGƯỜIGiáo dục về tất cả mọi khía cạnh của một đời sống.Sex still needs education. Tình dục củng vậy, cần học hõi, tập luyện và self control thì mới tới một nghệ thuật, mới có sự lảng mạn nếu không thì chỉ như một sự thỏa mản nhu cầu căn bản(ăn, uống, ngủ...vv...) của một động vật hoang dả.Các nhân vật trong truyện trần trụi qúa và hình như đó là sự cố tình của tác gỉa.
Đặng Nội tâm và hành động của nhân vật diễn biến sâu sắc và nhiều cảm xúc. Mâu thuẫn liên tục được đẩy lên cao và cuối cùng là giải quyết mâu thuẫn làm người đọc không thể bỏ giữa trừng. Bài viết quá tuyệt! Chờ entry mới.
NoA Câu nói về cái sự trần truồng ...? (!)Khát tình ! Hay lắm anh ạ! Tặng anh một câu của nhà cháu : Đất khát mưa đất cằn ra nứt nẻ/em khát anh nứt cả ... trái tim!!!
Mưa Đá Khi ta "cởi bỏ" được những ghánh nặng cuộc đời hoà mình vào thiên nhiên khi đó sự tinh khiết của cuộc sống mới được "toả sáng". Sự thăng hoa cuộc sống của cô gái với người khách cũ liệu có khác sự thăng hoa của cặp tình nhân người và cá không.Chắc hẳn sẽ giống nhau thôi cho dù tỳ vết của cuộc đời có là thế nào đi chăng nữa cũng không thể làm con ngừơi sợ hãi hay thôi khát khao được sống và được cảm nhận tột đỉnh yêu thương
Thu H…
Em đã đọc truyện anh viết. Em có cảm tưởng là mình hiểu được ý anh muốn gửi gắm cho tác phẩm: mặc dù đã bị cuộc đời vùi dập vẫn có thể tìm thấy được niềm tin yêu cuộc sống (không biết em hiểu thế có đúng không?) Nhưng em xin phép được có ý kiến riêng của mình chút nhé. Vì em ít lâu nay cũng có tập tành viết lách, nên cũng có đôi khi băn khoăn về cách viết, về cấu tứ, vì những triết lý đằng sau các tác phẩm. Bỏ qua chuyện phong cách, ngôn từ và các chi tiết lặt vặt đưa vào làm nên tác phẩm (em nghĩ những thứ đó sẽ được trau chuốt và mài giũa dần dần trong quá trình viết), cá nhân em cho rằng, một tác phẩm văn học cần chú ý mấy yếu tố: nhân vật, tình tiết (có thể là mâu thuẫn và giải quyết mâu thuẫn, có thể là sự phát triển tính cách nhân vật, có thể là sự kiện theo chu trình, v.v...) và thông điệp mà tác giả muốn gửi gắm. Nếu như vậy thì truyện ngắn của anh mới chỉ đạt được điểm truyền tải thông điệp. Xây dựng nhân vật và tình tiết câu chuyện theo em còn khá dễ dãi. Cá nhân em cho rằng truyện cần được bỏ nhiều công sức hơn là chỉ xuất phát từ một tứ thơ. Đơn giản quá sẽ dễ khiến cho thông điệp anh muốn truyền tải bị mờ nhạt. Em đơn cử ví dụ như nữ nhân vật chính của anh. Những gì anh kể ra không khiến cho người đọc có cảm tình, hay ít ra là tò mò về cô gái ấy. Ừ, đơn thuần là cô gái gặp phải một vài chuyện chẳng ra gì trong đời, một hai gã đàn ông không ra gì. Nhưng lần đầu là do cô tự nguyện (bán), lần thứ hai cũng là do cô tự nguyện (bất chấp cả sự phản đối của gia đình). Rồi không chịu được nữa (vì sợ, vì cái gì đó...) thì cô trốn. Em thiết tưởng như thế chẳng có gì phải thương xót cho cô gái ấy cả. Mà cô ta chỉ sống đơn giản thuận theo tự nhiên, giống như là bản năng thế thôi. Nếu thế thì ngay cái kết truyện cũng có ý nghĩa như vậy: thiên nhiên, bản năng,... Oài, nếu vậy thì có lẽ em phải xem lại cái nhận xét của mình về thông điệp mà anh muốn truyền tải... Hi hi... Đến đây thì em chẳng biết nói gì nữa ạ. :p Kết lại thì em vẫn thấy sáng tác là một việc rất khó... Xưa nay em không thích làm bình luận văn học. ^^.^^ Chỉ là em cũng thích viết (một cách nghiệp dư), nên cũng thích trao đổi với những người cùng sở thích thôi ạ... Nếu anh có thời gian thì cho em một ít ý kiến về những trao đổi của em nhé... PS. Em xin lỗi vì cứ gọi anh là "anh" ạ, nhưng em thật ra còn ít tuổi. Không biết em có nên chuyển sang gọi anh là chú không ạ?
Ha
Đọc xong truyện này của ĐA rồi, ở đây có góc trần trụi của cuộc sống. Cuộc sống vốn dĩ thế. Có nhiều mặt lắm. Cái tâm hồn của người phụ nữ ở đây nổi loạn, không chấp nhận cảnh an phận, không chấp nhận cảnh say xỉn sáng tối của đức ông chồng và mấy cái bạt tai. Đó cũng là thực. Và cô ta trốn đi. Và có những phần đời tiếp nối. Truyện nói về sex nhiều, nhưng ở vào tâm trạng nhân vật như vậy thì làm sao có những hình ảnh lãng mạn của mối tình trong trắng được. Cái mãng tối sáng của người phụ nữ ở đó.Nói thật đọc truyện này tui thấy dễ chịu hơn mấy truyện trước, vì nó thực hơn, không gặp nhiều tình huống giả tạo.. Sorry vì mấy truyện trước chê nhiều nên đến truyện này cũng ngại, nên giờ mới chịu ghé… hihii…Hồi nào ĐA viềt chuyện tình lãng mạn đi, những cái nắm tay e ấp, những dòng thư nhét vội vào cặp… và ánh mắt nhìn theo dáng ai kia trên mỗi đường đi qua, chắc sẽ nhận được nhiều sự ủng hộ… hehhhe…
Độc C… Nội dung có vẻ giống như những câu chuyện trước, nhưng nhẹ nhàng hơn và có lãng mạng hơn.
Thu H… Nói chung truyện viết hay, lôi cuốn người đọc ... những gì trần tục thì đã trần tục rồi ... Chỉ là có ai dám nói và viết ra hay không thôi... phải ko nhỉ?
Lê Khánh Mai : Một TRUYỆN KINH KHỦNG
Thu H…
Em vừa đọc lại một lần nữa câu chuyện anh viết. Lại xin phép có một vài comment nữa ạ. Em đã kể với anh là em cũng tập tành viết. Em muốn trao đổi với anh một kinh nghiệm nho nhỏ của em. Em thấy khi bắt đầu viết, người viết rất dễ bị sa đà vào những gì mình đã được chứng kiến trong đời thực. Do đó, rất dễ bị mắc cái tật là tham quá, chi tiết nào cũng muốn đưa vào truyện. Em nghiệm thấy là viết ngắn khó hơn viết dài nhiều, vì mình dễ bị kể lể triền miên, không có chủ đích. Em xin lấy ví dụ trong câu chuyện anh viết. Đoạn đầu câu chuyện khi anh đưa ra đôi nét phác thảo về người khách là thợ chụp hình, gặp cô gái ở quán bia, có một số sở thích "nhã" như phố đêm, cà phê, nhạc Trịnh... Sau đấy không thấy anh khai thác tiếp chi tiết này, mà anh bỏ rơi luôn nhân vật nam. Thế là chi tiết phác thảo về nhân vật này đưa ra có vẻ không cần thiết lắm... ^^.^^ Phiếm đàm vài câu vậy với anh thôi ạ. Em cũng đang viết một truyện ngắn, nhưng lần này em không viết một mạch trong mấy tiếng đồng hồ như những lần trước. Nên em cố gắng chau truốt và có tư duy hơn. Khi nào xong em sẽ nhờ anh vào đọc để xin ý kiến nhé...Chúc anh mọi điều tốt lành...
Đông A @ Thu Hương: À, cái chỗ này anh muốn xây dựng mối quan hệ có chiều hướng thân thiết giữa cô gái và anh khách, cũng có ý nói những cô gái làm nghề này cũng từng có cô làm lại cuộc đời, có chồng. Từ chi tiết về mối quan hệ này anh móc với cuối truyện: hai người chấp nhận nhau !
Quân Vũ Thấy một góc khác đằng sau vẻ đẹp lặng lẽ của Côn đảo, nơi một người sống cùng 3 bóng ma
Aladanh Côn Đảo, không phải là địa ngục trần gian trong quá khứ nữa, nhưng dường như là nơi giam cầm thế hệ mới. Cho dù câu truyện tả thực đến mức trần truồng thì đó cũng chỉ là một cái gì đó như nó vẫn có từ ngàn xưa vẫn thế! Nó là TÌNH DỤC, TÌNH YÊU hoà lẫn với TÌNH NGƯỜI!Chúc mừng ĐÔNG A đã tìm được ĐỈNH TÌNH YÊU! Ước gì cũng được như vậy nhỉ! Hehe!
Su That moi nguoi co cam nhan va cah viet rieng ve ty , dau phai ai cung nhu ai phai ko nhi?theo toi quan he va the`m muon' xac thit cung la 1 tinh yeu do chu!?
Diệu … Truyện hay! Anh có sự hiểu biết rộng nhỉ!Cuộc sống vốn ngắn ngủi mà, nên khát khao yêu thương và được thương yêu là khát vọng chính đáng của con người. Có điều mỗi người thể hiện theo một cách khác....
*NONG… Truyện hay lam',Mong rằng lần sau lại được tiếp tục đọc truyện của DA... THANKS DA nhé!
Giao Cảm ơn nhà văn ! Cái từ "khô mực" xuất hiện trong bài thật hay !
4 LÊ Truyện của chú như 1 con thuyền đi trên biển. Dữ dội, mãnh kiệt như khi gặp bão. Có lúc lại dịu êm, sâu lắng vào một buổi chiều hoàng hôn thật đẹp. Nhưng đôi khi con thuyền ấy lại vứt bỏ tất cả- thứ mà tạo ra con thuyền- chỉ còn trơ 1 cái xác khi được chú lột tả trần trụi thể xác của cô gái…Vài nhận xét nhỏ. Mong tác giả sẽ cho ra nhiều tác phẩm tuyệt đỉnh hơn thế.
nhu y con nguoi nhu nhung cau chuyen...lun hu hu rui lai that that...tren doi nay se co bao nhieu la cau chuyen va bao nhieu la con nguoi that su
Huy Đ… dinh cao cua tinh yeu la hai nguoi den duoc voi nhau, du chi la trong mot giay mot phut nao do, phai khong!
Mr.Kh… em chỉ thích phần đầu và phần cuối :D
Mai N…
Em thích nhất câu này "Nàng gợi dục và hướng thiện". K thể diễn tả được những ý nghĩ trong đầu em khi đọc đến câu này, nhưng em cảm thấy có chút j đó biết ơn anh...Anh vẫn đang viết theo lối hiện thực pha lẫn huyền thọai (kiểu của G.G.Marquez^^ ...). Đọc rất mệt nhưng k thể bỏ một chi tiết nhỏ nào...Anh cứ tiếp như thế nhé!...Cuộc sống của anh thật thú vị!
MuMy Em rất thích truyện của anh.Nói về chuyện tục một cách hướng thiện đó điều đó không dễ.như một bức tranh khảo thân vây. giới hạn giữa cái đẹp thanh cao và cái thô tục,bụi trần rất mong manh.Mong anh có nhiều truyện hay hơn
an phận TRẦN nhưng không TỤC.
Phuc Trong thực tế xã hội VN ngày nay nhiều cô gái Việt bị chà đạp đến tận cùng đáng thương cô gái'bán khô đuối'(Món này tớ thik vô cùng khoái khẩu...thèm lém chợ Việt ở Mẽo chẳng thấy bán...muốn xơi phải lên Boeing 747 ngồi hơn 15 hrs bay...chán..:((...).Dù hư cấu nhưng thực tế ngày nay VN có hơn Vạn 'cô gái bán khô đuối' đang bán dâm khắp Đông Nam Á là nhờ ơn Bác và đảng xuất cảng hàng Vạn phụ nữ VN đi bán dâm để đảng lấy đô la.Hàng vạn cô gái VN sống trong 4 bức tường xi măng không lối thoát ở các hang động bán dân khắp thế giới từ Á sang Âu-Mỹ......Dù sao cô gái 'bán khô đuối' còn hạnh phúc hơn vạn cô gái VN khác vì được một lần yêu trọn vẹn,trao thân cho người yêu nơi thiên đàng hạ giới nhiều người mơ ước một lần được đặt chân đến hòn đảo có phong cảnh thiên nhiên xinh đẹp nhất nhì Đông Nam Á...kakaka.
thao p truyện ngắn hay !cảm giác thật thật ảo ảo.thanks DA.
daica… Cũng gặp đâu đó trong cuộc sống, những trò đùa của tạo hoá... không nằm ngoài hai chữ "vô thường" của kiếp luân sinh.
nguoi… Hì, có cái ý bác Nhím nói hộ rồi! Nhưng phải công nhận bạn viết tốt lắm. Chúc mừng vì rất nhiều người thích nó.
thaol… truyen hay đó .sao khong biet som hon nhi?
dvqua… Xem ra anh hào tám phương tụ tập đông đảo thật!Mọi người cũng nói nhiều về cái vụ trần trụi quá này rồi nên dvq ko nói thêm nữa!Truyện viết về một người đàn bà bị làm nhục nhiều,thêm với cái tựa đề "đi tìm đỉnh tình yêu",thì rõ ràng để bám theo ý đó thì cần phân tích nội tâm nhân vật sâu hơn,thể hiện cái khát khao tình yêu thực sự nhiều hơn,tức là cần tả tinh thần rõ ràng hơn tả phần giao hoan.Cũng ko hẳn cứ giao hoan nhiều đã là yêu đích thực!^^Còn người đàn ông cuối truyện,nếu thêm được vài chi tiết ôm áp,theo kiểu xót xa,vỗ về hơn,thì chắc chắn truyện sẽ có tính nhân văn hơn...Kính!!!
Cỏ dạ… Đông A là ai nhỉ? Đọc cái này thấy liên tưởng tới "Cánh đồng bất tận" của NNT? Mạnh tay và bạo lực quá! Có bài nào dịu dàng hơn không?
Mai Ngố …- Em chỉ ngĩ đơn giản là "viết là một nhu cầu để giải tỏa", k chỉ là giải tỏa cho chính người viết mà cho cả những người đọc tác phẩm. Ai cũng có những khát vọng và những suy nghĩ chất chứa trong lòng, nhưng k phải ai cũng có khả năng diễn đạt ra những điều đó. chính vì thế có người diễn đạt hộ (như anh, như nhà văn, nhà thơ nói chung)...đó là điều cần ghi nhận và khuyến khích^^ - anh nói em là người đào tạo đàng hòang làm em xấu hổ quá. thật ra em bao giờ cũng cảm nhận theo cảm giác của mình, k dựa trên một quy chuẩn hay lí luận nào hết... - Em giờ làm nghề này chả đụng chạm j đến văn chương, lâu k đc nói, thấy cũng .....^^ - Em luôn thấy rằng nếu bỏ qua những yếu tố liên quan đến kỹ thuật viết văn (nói thẳng thì điều này anh còn phải "luyện" nhiều đấy ạ) thì văn của anh rất được...Nội dung và cả những diễn giải, cả cái nhìn về cuộc đời của anh đều rất khác lạ và thành thật...Chính vì thế mà em luôn nhất định đọc văn của anh (dù bận cỡ nào, cũng sẽ đọc hết và đọc k sót) - Điều em mún nói với anh nhất, đó là: cứ tiếp tục viết và sống ^^ anh ạ^^
Thủy … Anh lãng mạn nhỉ
Ms.Br… thấy phong cách viết vừa lạ vừa quen. quen vì thấy đườm đượm chất truyện ngắn của mấy bác nhà văn sau cách mạng, đọc nó cứ nằng nặng thế quái nào ý, mặc dù rất có tính nhân văn. vì có chất văn sau cách mạng đâm ra thấy cổ cổ, hơi khó tiêu hoá với những ng thích những gì của hiện tại như mình. lạ vì 1 ng sống ở năm 2009 mà viết văn cứ như là từ những năm mới giải phóng, chắc bác này khoái văn học Việt Nam lắm.đấy là cảm giác mà entry của bác mang lại cho mình, còn đâu thì thấy lời lẽ dùng cũng ô kê, đoạn tả XXX hơi thô bạo và vì bác là nam, ko phải là nữ nên mô tả chưa hoàn toàn chính xác những gì con gái trinh cảm nhận về chuyện ấy lần đầu, nhất là khi ko hề có tình yêu giữa 2 ng.tính nhân văn cũng đc, có vẻ rất cảm thông cho cô gái trong truyện hay cũng chính là cho số phận đàn bà nói chung.truyện tuy phủ 1 lớp bụi hoài cổ nhưng chứa đựng tư tưởng rất hiện đại, mới mẻ và đáng ghi nhận về cái đẹp, tình yêu và con ng.dù seo cũng cám ơn bác vì đã thể hiện 1 sự cảm thông và bênh vực sâu sắc dành cho chị em gái qua câu truyện này. bao giờ viết cái gì thì spam tiếp nhớ, dù đọc văn bác ko hay lắm nhưng ít ra còn đỡ hơn đọc những chữ viết ra của bọn biết viết mà ko biết văn là gì.
nước … E moi lam mot chuyen o Phu Quoc ve, Con Dao thi E chua di, nhung nhung gi Huynh ta trong truyen, rat quen thuoc, chan thuc, o mot noi xa dat lien, hoan canh va con nguoi nhu gan chat vao nhau Huynh nhi?...mong huynh viet them nhieu nhieu entry....
Nguye… Eo đọc rất chậm, từng chữ...Thật khó để có thể comm cảm nghĩ chỉ bằng đôi ba dòng.Cảm nhận đầu tiên là bối cảnh đẹp, ý tứ tình cảm rất nhiều... Khiến người đọc nôn nao xen lẫn chút mơ hồ... Muốn hiểu nhưng lại không chấp nhận. Muốn khen nhưng lại không dám chê. Những điều chuyển tải trong câu chuyện sâu sắc và đau, đẹp, mộc và long lanh như những hạt pha lê lẫn trong biển cái mênh mông.Quan trọng là có thể tìm ra hay không?!Cảm ơn rất nhiều!
Hoang V mình mới khám phá ra blog của bạn và rất thích. TRUYỆN HAY VỚI NHIỀU ĐIỂN TÍCH, PHÂN TÍCH TÂM LÝ NHÂN VẬT SẮC BÉN (nhưng k biết có đủ thật không - khi một người đàn ông viết về tâm lý của một người phụ nữ). mình thích nhất là các chi tiết về cá đuối ó, ốc vú, sò ... tiên nữ, ... sẽ đọc thêm những entry khác của bạn sau. cám ơn bạn đã một truyện ngắn rất hay nhé.
Chinh… Đỉnh tình dài ngắn khó đoLà tùy cơ địa giãn co vô cùng.
water… em nhận thấy anh ĐôngA rất muốn tìm tòi khám phá, muốn bức phá tới những vấn đề rất thường, nhưng mọi người né tránh. Em ủng hộ anh ĐôngA.Có điều, văn anh viết có ý hay, nhưng cách dẫn chuyện chưa thật hấp dẫn, có phải vì anh muốn truyền tải nhiều điều chỉ trong một câu chuyện thật ngắn. Em thiết nghĩ, mỗi entry, anh tập trung đề cập sâu một ý thôi, nhưng ngôn từ chân thật, kỹ lưỡng, không màu mè, sẽ rất hay.
Kate N Cháu thấy chú mô tả cảm xúc rất thật, và cháu ko đồng ý lắm với vài bạn comment bên trên rằng thiếu sự lãng mạn bởi vì nếu bắt buộc tình yêu, khao khát được yêu phải lãng mạn là sai. Sự lãng mạn nằm ở cái cảm nhận của các nhân đang tìm kiếm tình yêu, có thể thô tục và có thể nhẹ nhàng. Về bản chất thì tình dục cực kì thô tục, không mang 1 màu sắc gì của tình yêu , như bản năng của muôn loài còn tình yêu thì muôn màu. Nếu cứ bắt tình yêu thì fải lãng mạn, đừng mang yếu tố tình dục vào tức là đang ép buộc tình yêu mang màu sắc mà mình muốn mà quên 1 điều rằng tình yêu ko fải thuộc quyền phán xét của mình. Mỗi người 1 cảm nhận, không cần biết đây là entry hay là truyện , và cũng không nên gọi là "văn mạng" vì như thế là đặt tên theo ý thích. Cháu thích gọi là những đoạn văn , đoạn cảm xúc, hay đơn giản là những article thôi. Không cần fải kì vọng nó là cái gì lớn lao. Dù rằng cảm nhận của riêng cháu với đoạn văn này : cháu không thích nó lắm vì cốt truyện nói chung cũng không hấp dẫn lắm (vì cháu thích những câu truyện éo le, kịch tính và nhiều bí ẩn) . Còn cách sắp xếp tình tiết có hơi lộn xộn tí chắc chú cũng hơi vội vã khi kêt thúc nó. Nhưng như cháu nói ở trên, comment của cháu là "well done & keep it up"
loinho em nghĩ truyện của anh viết gọn, súc tích. nhân vật cũng đẹp, tình tiết hợp lý. không có nhiều khuyết điểm lắm, ngoại trừ sự sâu thẳm trong câu chuyện. người phụ nữ buồn, cay đắng không sau những biến cố đời nàng ? rõ là nàng đẹp, rõ nàng còn son trẻ, nhưng vội lẩn tránh, đau đáu chăng? dường như chưa đủ, bất hạnh chăng, có chút ít táo bạo tìm cuộc sống cho riêng mình bằng cách lẩn trốn, và xui rủi thế nào lại sống chung đảo với người đàn ông ám ảnh nhất đời nàng. cầu mong nàng được giải thoát trong kiếp tằm nhả tơ nợ tình này của nàng.
Feren… Qua blog của anh Hoàng Linh chạy vô đây đọc được câu chuyện hay. Cảm ơn tác giả. Triết lý thật tuyệt, giống như triết lý của nhà Phật. :D.
NẤM RƠM Anh ĐA có vẻ đắt hàng comment nhỉ?Thực tế là chất liệu làm nên những trang viết, nhưng cái nhìn và cái tâm mới là điều làm cho trang viết ấy có sự sống. Anh làm được điều đó rồi!Vui vì được đọc blog của anh...
Nguyễn Hòang Nguyên …Những câu truyện ngắn thật là hay. Rất vui được biết anh
Hao Tran…Entry of ban hay lam. Loi van vua tao bao, vua tot ta duoc cai dieu nguoi khac ko dam noi.(ban la nguoi dat chat nghe si va van chuong) i like that.Good luck.Have fun
JULIKA Cám ơn anh đã cho dọc một câu chuyện lý thú
NQ Cảm xúc rất thật của tác giả truyền cho người đọc, và những mảnh đời cũng rất thật của những người đàn bà nơi đây.Mong được đọc thêm nhiều entry nữa của tác giả .
Friday hơi lẫn lộn khi đọc truyện này. Có lẽ do sắp đặt về thời gian? Thật ra không có tình yêu ở trong truyện, mà chỉ kể về số phận của một cô gái và anh chàng này chỉ ăn theo, chưa yêu! :D
anle 200 comment đã đóng góp đầy đủ ý kiến về bài viết của ban.Thường, nói cuộc tình ở biển, ai cũng nghĩ nó sẽ mộng mơ tiểu thuyết nhiều hơn phần đời xác thịt.Nhưng ở đây bạn chỉ mô tả số phận một người đàn bà tầm thường qua rất nhiều đăng cay,nên sự mô tả ấy là thực.Chỉ tiếc bạn hơi tham, nên nhiều tình tiết thừa, khiến người đọc hiểu nhầm bạn cố tình mô tả nhiếu về khía cạnh tình dục.Tôi cũng nghĩ đây là truyện hư cấu,nếu vậy hai nhân vật cuối cùng nên cho xuyên suốt câu truyện, còn những nhân vật khác chỉ nên mô tả khái quát để độc giả hiểu quá khứ của cô gái...Dù sao đây là blog của bạn, bạn viết những gì bạn cảm nhận trong cuộc sống, các comment chỉ gợi cho bạn những suy nghĩ để truyện của bạn hoàn chỉnh và hay hơn.Nhũng ảnh bạn chụp rất đẹp, bạn có phải là nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp không ?Cám ơn sự giao lưu.
Diem … Cách viết "trần trùng trục" luôn là thế mạnh của anh. Dù khen chê thế nào nhưng số comment ngất ngưởng như vầy cũng chứng tỏ là anh "thắng" rùi hé. Chúc mừng anh!Riêng D thấy đọan cô gái bị mua trinh 1 cách thô bạo như vậy lại cảm thấy "khóai lạc bất ngờ" là không thật vì anh chỉ đứng trên cảm nhận của đàn ông mà viết, chỉ có sự dịu dàng tinh tế trong chuyện đó mới đem lại sự thích thú thật sự cho người phụ nữ, lúc đó cô gái chỉ có hỏang lọan hơn là cảm nhận được bất cứ chuyện gì khác?
Memoir Dong A chuyen sang viet tu bao gio the???? Voi lai trong cai dau ban, the nao la xau ben ngoai tot ben trong va nguoc lai? Gia tri mot con nguoi co phu thuoc nhieu khong vao nhugn cai ho da trai qua, hoac buoc phai trai qua trong qua khu? hon nua quan niem xau dep chi la tuong doi.
NGUYỄ… Chào anh, chuyện của anh hay dữ dội và mãnh liệt quá. UN đọc để suy ngẫm, để sợ dù đây kg phải chuyện ma quỷ . Sợ vì nó là những chuyện thật anh thu nhặt trong cuộc sống và UN thì chỉ sợ người ta chứ kg sợ ma . UN sẽ đọc thêm chuyện anh viết . Chúc anh vui khỏe
Hoàng…
Tình yêu lúc ngắn lúc dàiAi đo được đỉnh xứng tài đàn ông.Tình em biển rộng mênh môngĐời anh lặn ngụp cũng không thấy bờThủy chung em đợi em chờTháng năm đằng đẵng đợi chờ khó đoTình yêu là chốn hư vôHư hư ảo ảo anh mơ tìm nàngMột chiều trên biển lang thangSay say mê đắm cùng nàng yêu thươngĐêm về anh cứ vấn vươngMơ đi tìm đỉnh yêu thương cùng ngườiTình yêu cao ngút tận trờiSông sâu tận đáy Anh ơi đo nào...hehehe
nhi đọc rùi mờ hok bik phải comment làm sao hết ...thấy hơi sợ sợ
bitte… doc tryen bac hon 2 lan ma van thay cag het ca dau:(, do fai chag la do bo cuc tryen? va bo cuc do co le la do chu y cua bac?"Tih yeu" thi muon mau muon ve, tuy thuoc cam nhan va suy nghi cua moi nguoi nhug theo chau trog tryen nay k he ton tai cai goi la "tih yeu", do chag qua chi la " noi niem khao khat yeu thuog va dc yeu thuog" cua co gai va cai "tih nguoi" cua anh khach ma thoi.Giog van bac rat an tuog! Neu bot di chat "tran tuc" ma them vao chat "lag man" thi tryen se hay hon nhiu.Mog se con dc thuog thuc nhiu tryen cua bac!!!:)
Hằng … Đọc truyện của bác lúc mệt và buồn, thấy cay đắng quá!Thích đoạn cuối của bác viết. Nó làm cho đời người phụ nữ không bị oan trong mắt người. Cám ơn bác đã viết!
Pati…em moi doc xong, ko the tuong tuong duoc nguoi ta co the an nhau thai cua phu nu vua sinh. Tinh iu manh liet co the lam cho nguoi ta lam bat cu dieu gi, vi khi ay the gioi chi co rieng cua 2 nguoi
hoangthi_giao…Truyện đi tìm đỉnh tình yêu hả Đông A?Hoàng Giao có đọc rồi.Ý anh muốn nói cái đẹp về thể xác không phải ai cũng nhìn thấy được?Cái mà người nhìn ra được gọi là "tòa nhà thiên nhiên".Còn những người khác lại cảm nhận sự dung tục trong đó. 1.Theo em, vẻ đẹp thân xác là thánh thiện nếu tâm hồn người đó thanh cao và thánh thiện.2.Sẽ là dung tục nếu con người đó tà dâm.Phải không anh?Chính vì vậy.Mọi khía cạnh vấn đề luôn có hai ý kiến đối lập nhau.
Đông A @hoangthi_giao: Ý kiến của em rất xác đáng. Hai mặt đối lập của vấn đề là một phạm trù biện chứng.
Duy Ly “Ý TạI Ngôn Ngọai”. Vài cảm nhận về entry:- ĐA-Ký: đặc tả 1 địa phương vớI đầy đủ cảnh vật, di tích, huyền thọai cho đến đặc sản -> ĐA là nhân vật phó nhòm (PN) có tay máy chuyên nghiệp.- ĐA-Phóng sự: soi rõ diễn biến cuộc đờI thật của 2 nhân vật nhiều phần có thật -> ĐA vẫn là nhân vật PN nghe trực tiếp từ cô gái kể lại.- ĐA-libido: mọI vật, mọI ngườI, mọI chuyện đều chịu ảnh hưởng của tính dục.Tóm lạI, ĐA kể lạI câu chuyện cuộc đờI của 1 cô gái 90% có thật và cảm nhận con ngườI thật của cô ta khi cùng cô ấy … lên đỉnh tình yêu.Hình đảo đã có rồI, chỉ thiếu hình cô ấy phảI không ĐA???!!!