Wednesday, August 15, 2012

Măng



tặng hoàng mai,
người đàn bà ưa nghịch mấy cọng lông măng mọc quanh núm vú
vào những trưa hè trống vắng.
thấm vân

Tìm điểm G trên cơ thể nàng

Theo Sức khỏe đời sống

Trên cơ thể phụ nữ có một điểm cực kỳ nhạy cảm gọi là điểm G, chữ viết tắt tên bác sĩ Grafenberg.

Ông đã tình cờ phát hiện vùng này khi khám phụ khoa cho một bệnh nhân.

Nhiều quý ông cho rằng sinh hoạt vợ chồng có đạt được đỉnh điểm hay không, vợ có lên được “thiên đàng” không... đều phụ thuộc vào họ. Đó là sai lầm lớn, vì không phải cặp vợ chồng nào cũng tìm được tiếng nói chung trong “chuyện ấy”. Rất ít người đàn ông biết được vùng nhạy cảm của vợ mình ở đâu.

Thực tế, trên cơ thể của người phụ nữ có một vùng nhạy cảm mà ngay cả chính họ cũng có thể không biết. Đó vùng G hay điểm G. Bác sĩ sản phụ khoa người Đức tên là Ernest Grafenberg tình cờ phát hiện ra “bí mật” này trong lần khám phụ khoa cho một phụ nữ. Khi ông vô tình chạm vào vùng này, người phụ nữ không kiềm chế được đã khe khẽ rên lên.

Vùng G là phần mô xốp nằm phía sau xương mu, bao quanh niệu đạo, rộng 3-5 cm2. Vùng này có thể gây hưng phấn tình dục khi được kích thích, do thể mô xốp dồn tích máu lại, cương lên (gần giống như dương vật của đàn ông). Khi đạt được đỉnh điểm, nhiều bà vợ có cảm giác xuất tinh như các ông chồng, đó chính là chất nhầy do thể mô xốp của vùng G tiết ra.

Thế nhưng không phải người phụ nữ nào cũng hưng phấn khi được kích thích vào vùng G. Vì thế, các ông chồng đừng thất vọng vì khi tìm ra được bí mật thì vợ lại có cảm giác buồn, khó chịu do bị kích thích vào đó. Lúc này, nên thận trọng, từ từ khám phá những vùng nhạy cảm khác trên cơ thể của vợ mình vì không phải chỉ có vùng G mới làm tăng khoái cảm khi ở bên nhau. Và chỉ có vợ chồng bạn mới đánh thức được những vùng khoái cảm đó.


haphan52 wrote on Aug 2, '09
Chà, vấn đề này cũng cũ lắm rồi nhưng vẫn luôn mới.. hehhhhe.. Cách đây rất nhiều năm, Báo TN có đăng bài trang Hôn nhân gia đình có đề cập đến vấn đề này, và bị mấy ông T.Ư phê bình... và từ ấy im luôn! Mà sao lại phê bình kia chứ, những vấn đề này ai cũng nên biết để duy trì cuộc sống gia đình hạnh phúc hơn! hihiihii...

Tuesday, August 14, 2012

Tính cách từ chữ cái của cái tên



Cái tên tiết lộ tính cách
Hãy tìm kiếm chữ cái đầu trong tên của bạn, chúng có thể tiết lộ khá nhiều về tính cách. Chúc bạn có những phút giây thú vị với những dãy chữ cái.

Người có tên bắt đầu bằng chữ cái A: Là người không thật sự lãng mạn, thẳng thắn trong công việc. Đùa cợt không phải là sở trường của bạn. Sự say mê thường đến với bạn như một sự tình cờ. Nếu bắt đầu tìm người yêu, bạn sẽ chìm đắm và tận hưởng từng phút giây trong tình yêu. Đôi khi bạn rất ích kỷ và không dễ xúc động bởi bạn coi nhu cầu của mình là trên hết. Sự lựa chọn của bạn thường không tốt lắm nên thỉnh thoảng hay gặp rắc rối.

Người có tên bắt đầu bằng chữ cái B: Bạn là người trầm tính, nhạy cảm, nhưng bản năng giới tính rất tự nhiên, thích được chìm đắm trong tình yêu. Là người độc lập trong suy nghĩ, biết chiều chuộng người yêu và cũng mong muốn được đối xử như thế, bạn không biểu lộ tình cảm của mình bởi bạn biết kiểm soát nó. Hài lòng là một phần bản tính tự nhiên của bạn.

Người có tên bắt đầu bằng chữ cái C: Tình cảm của bạn rất tự nhiên, gần gũi, thân mật. Bạn muốn có người yêu không chỉ dễ gần mà còn được mọi người tôn trọng về cả hình thức và sự hiểu biết. Những người cộng tác với bạn thật may mắn, họ được đối xử như những người bạn trung thành. Bạn là người có hoài bão thầm kín nhưng cháy bỏng. Tuy vậy, nếu không có đất dụng võ, bạn sẽ giữ nó mãi bên mình. Bạn luôn biết cân bằng tình cảm và ham muốn của bản thân.

Người có tên bắt đầu bằng chữ cái D: Có tình cảm nồng nàn, chân thành, mãnh liệt, sâu sắc. Sống có mục đích, một khi quyết tâm làm gì thì từ bỏ là chuyện không dễ dàng vì toàn bộ ý chí, trái tim bạn đã trao gửi vào mục tiêu đã chọn. Là người tốt bụng, chung thủy, sắc bén và có tài, ở mặt hạn chế nào đó thì bạn là người hơi có tính đố kỵ, điều này là nguyên nhân suy sụp của bạn. Tuy vậy, bạn là người có chí hướng quyết tâm phi thường.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái E: Là người luôn cố gắng học hỏi, hiểu biết rộng, thích tranh luận, đọc sách và nói những chuyện đòi hỏi trí tuệ. Ngay cả mối quan hệ về tình dục cũng tỏ ra là người thông minh. Nhưng thực tế, bạn vẫn chấp nhận bạn đời nếu họ không phải là người có tài nói chuyện. Bạn luôn có xu hướng tránh phá vỡ những gì vốn hiền hòa trong cuộc sống của mình. Sự đùa giỡn hiện hữu trong con người bạn. Tuy nhiên, nếu tin tưởng vào một ai đó, bạn sẽ làm tất cả vì người đó. Những người có tên bắt đầu bằng chữ E là người bạn tốt và chung thủy.




Người có tên bắt đầu bằng chữ cái G: Thà theo quy luật còn hơn là sự chấp nhận khiên cưỡng, bạn luôn tìm kiếm sự hoàn hảo trong ý nghĩ, thể xác và công việc. Điều này cũng gây khó khăn cho bạn đời. Bạn rất tỉ mỉ trong công việc bởi trách nhiệm và bổn phận là điều quan trọng hàng đầu và luôn vạch kế hoạch cho mọi thứ để vươn tới đỉnh cao.

Người có tên bắt đầu bằng chữ cái H: Là người mơ mộng, nghiêm túc và tình cảm, bản năng cầu toàn, rộng lượng. Bạn dành hết thời gian, sức lực và tiền bạc để xây dựng mối quan hệ; thậm chí mỗi món quà đều là sự đầu tư. Tuy nhiên, bạn rất thận trọng trước khi bắt đầu một mối quan hệ, nhất là việc tìm bạn đời. Bạn bè có thể trông mong bạn khi gặp khó khăn.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái K: Rất tình cảm, rộng lượng, vị tha, hấp dẫn và là người bạn tốt là những phẩm chất của bạn. Bạn luôn e ngại và hay thu mình trước đám đông, là người từng trải trong tình yêu và chiến thắng trong mọi cuộc chơi bất kể thời gian và hoàn cảnh. Bạn không bao giờ làm điều ngu ngốc nhưng điều này làm cho cuộc sống tươi đẹp trở nên khô cứng.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái L: Tính cách của bạn, đó là sự nhận thức hay tình yêu. Bạn luôn thể hiện nó qua những cử chỉ âu yếm, những buổi xem phim hay những bữa ăn tối cùng nhau. Một cái đầu trí tuệ có ở hầu hết những người có tên bắt đầu bằng chữ L. Luôn tự do trong suy nghĩ, hành động và làm theo cảm hứng, bạn sẽ không chọn một người yêu khi người đó không thể gợi dậy sự hào hứng cho bạn.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái M: Giàu tưởng tượng, nhiệt tình, đa cảm và rất nghị lực. Một khi đó là mối quan hệ, bạn sẽ bỏ thời gian và sức lực để phát triển và duy trì nó, bạn có thiên hướng làm mẹ của người bạn đời của mình. Tình yêu là chuyện quan trọng, bạn tin tưởng vào sự tự do và quyết tâm làm bất cứ điều gì vì nó. Một mối quan hệ tự do và thẳng thắn luôn hấp dẫn bạn.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái N: Bạn đặt tiêu chuẩn rất cao đối với người bạn đời. Bạn có vẻ khiêm tốn nhưng khi đến với một mối quan hệ nào đó thì lại tỏ ra là người có kinh nghiệm và khéo léo. Bạn luôn tìm kiếm sự hoàn hảo nơi người yêu nhưng lại rất khó khăn khi bày tỏ cảm xúc thầm kín của mình với người đó. Bạn là người thành công khi còn trẻ và luôn đặt chỉ tiêu sống quá sức mình.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái O: Yêu thích sự vui nhộn nhưng với bạn, tình yêu là việc nghiêm túc. Bạn trói mình với những cảm xúc mãnh liệt, trung thành trong mối quan hệ, hay xấu hổ và giấu giếm những mong ước của mình trong tim. Bạn có xu hướng muốn sở hữu, biết tận dụng mọi nguồn lực, thời gian, tiền bạc hiệu quả.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái P: Ngay cả khi tìm kiếm tiêu chuẩn của người bạn đời về hình thức, trí tuệ, biết giao thiệp, bạn cũng có xu hướng rất lạ, xem người bạn của mình như một nguồn lực tiềm năng. Bạn vui tính, rất thích giao thiệp xã hội và không bao giờ làm điều ngu ngốc, có một cách nhìn tự do và không chùn bước trước bất cứ điều gì. Hài lòng là một khía cạnh quan trọng trong mối quan hệ của bạn.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái Q: Bạn sẵn sàng dâng hiến tất cả khả năng cho công việc, là người nhạy cảm, luôn năng động và kiên định. Điều tưởng đơn giản với người khác lại là tiên quyết với bạn. Tính sắc tộc và cá nhân gắn với bạn như hoa lá gắn với sự lãng mạn.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái R: Bạn cần một người bạn đời có thể hòa hợp cả về tinh thần và vật chất. Vật chất cũng rất quan trọng với bạn. Nếu người yêu của bạn có một thiếu hụt nào trước mắt, bạn vui vẻ chấp nhận, nhưng sẽ không dừng lại cho tới khi lấp hết thiếu hụt cho người đó. Hầu hết các bạn nghiêm túc tiến đến các quan hệ của mình.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái S: Chu đáo, nhạy cảm, có cá tính và rất sôi nổi, bạn khơi dậy những điều tưởng như rất nhỏ như âm nhạc và dưới ánh đèn mờ trong căn phòng. Là người mơ mộng, bạn tình tĩnh chời đợi người trong mộng. Bạn là chuyên gia trong các trò chơi.

Người có tên bắt đầu bằng chữ cái T: Mong muốn được làm lãnh đạo, lãng mạn và yêu đuối, bạn có thiên hướng thay người yêu như thay áo vậy. Bạn có khả năng thiết lập và phát triển mối quan hệ của mình theo ý muốn. Bạn không thích người khác khuyên bảo và chỉ đạo.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái U: Tình yêu và sự lãng mạn làm bạn hạnh phúc nhất. Nếu không có tình yêu, bạn sẽ luôn chờ đợi một ai đó mà bạn cảm thấy yêu mến, tôn sùng. Tuy nhiên, bạn có một thiên hướng xem sự lãng mạn như thử thách. Thích đi lang thang, khám phá và sự tự do, bạn là người rộng lượng, có khả năng chế ngự tình cảm.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái V: Mang chủ nghĩa cá nhân, sự tự do và không gian rộng lớn, sôi động luôn lôi cuốn bạn. Bạn không thể trao thân cho bất cứ ai trừ khi biết chắc đó là người tốt. Bạn có khả năng lôi cuốn, thu hút người khác. Bạn cho rằng cần phải thâm nhập vào thế giới nội tâm của người bạn đời. Bạn sẵn sàng đối phó với bất sự nguy hiểm và tình huống thử thách nào

Người có tên bắt đầu bằng chữ cái Y: Độc lập là phẩm chất của bạn. Nếu không thể đạt được điều gì theo cách của mình, bạn thà rằng không làm gì với nó còn hơn. Ham muốn về quyền lực ngang bằng với ham muốn về tình cảm, những ước mong, nỗ lực không ngừng thôi thúc bạn, nhưng vẫn không bằng việc kiếm tiền. Bạn luôn cảm thấy cần thiết phải cải thiện.


Người có tên bắt đầu bằng chữ cái X: Bạn là người có tài năng trong nhiều lĩnh vực, cùng một lúc có thể có nhiều mối quan hệ. Tuy nhiên, bạn cũng dễ dàng chán ngay những mối quan hệ đó. Thật khó mà giữ chân được bạn trong mối quan hệ lâu dài.

Nguồn: Blog VNIT

Thơ Lê Thị Thấm Vân


A
Bài học vỡ lòng
Năm mười ba tuổi
lần đầu tiên nhìn xuống thân thể mình
loang nhạt chút màu đỏ thắm tươi
cảm giác chới với
lẫn hoan hỉ
chợt ào ào tới...
để rồi gần gũi với mình hơn
Năm mười lăm tuổi
đứng ngắm mình trần truồng trong gương
đưa nhẹ hai tay
vuốt ve cổ vai bụng
ngực dậy thì con gái
đầu vú bỗng nở bung
trong khoảnh khắc
cảm giác chan hòa như ngửa mặt hứng nước mưa tuôn trào từ máng xối
để rồi thương yêu mình hơn
Trong đêm đen
năm mười bẩy tuổi
lần đầu tiên
khám phá ra thân thể kì lạ của người đàn ông
sau nụ cười-giọt nước mắt (tự) dâng hiến
là khoảng cách
hun hút dài
thăm thẳm dài
chập chùng dài
.....
Ơi! em lạc mất em.
Căn phòng 2.2 - âm thanh sóng
Khi anh cởi quần lót bên trong phòng tắm
bên ngoài này, em nằm gối đầu lên hai cánh tay mình, mắt ngó đỉnh trần
Khi anh bước vào bồn tắm
mắt em vẫn còn ngó đỉnh trần
Khi toàn thân anh ướt đẫm nước vòi sen
em đổi thế nằm, mắt dõi theo ánh nắng ngoài trời, qua mảnh màn hé mở
Khi tay anh xoa xoa xà phòng lên tóc
nắng ngoài trời rực sáng
Khi tay anh xoa xoa xà phòng lên cổ vai ngực
nắng ngoài trời rực sáng thêm một chút
Khi tay anh xoa xoa xà phòng nơi ấy
nắng ngoài trời rực sáng thêm một chút nữa
Nơi ấy giờ thì mềm xìu, bé tí, bình thường như vành tai, chóp mũi, khuỷu tay, đầu gối, gót chân... như bất cứ phần nào trên thân thể anh
Trước đấy một giờ. Nó cương cứng, nóng hổi, hùng hổ trong miệng em, giữa rãnh ngực em, trên mông em... Nó cố đâm thấu-xuyên-sâu-qua bao lớp da thịt để vào được trong em. (Là nó, chẳng thuộc về ai)
Độ nóng làm tim em chảy
Độ cứng làm trí em mềm
Độ sâu, rã tan thân xác em
Khi anh bước ra khỏi bồn tắm, lau vội làn da đẫm nước, bên ngoài này, em trở người quay mặt vào vách, ngó bức tranh treo trên tường: màu lam trời chiều, vòm lá sồi vươn lên từ phía sau nóc nhà ngói đỏ, ô cửa sổ rất rộng. “Để người đàn bà dễ leo.” Anh nói. “Không phải, để cả hai cùng dễ leo.” Em nói
54 bức tranh treo trên tường trong 54 căn phòng cùng một chu vi cùng nhốt kín âm thanh sóng
Trước giờ chia tay
dỗ lòng đừng khóc
đừng khóc nữa
mà sao nước mắt cứ trào
chiều phi trường
em như liễu bờ hồ
quấn vào đâu
hả anh?
quán nước lạnh
nắm chặt bàn tay
ngón miết ngón rà ngón gõ ngón vuốt dọc thân thể ngón đút sâu
trong em
suốt những ngày qua
cơn mưa
lóng nước hơi ấm toát mùi da thịt
bờ vai hít hà
bánh xe lăn vòng lăn vòng lăn...
đường ngắn dần
cái chìa tay định mệnh
buộc lòng
nối nghìn dặm
giờ nghiêng ngả về đâu?
đêm thì đồng lõa
bầu ngực thanh tân
vục mặt đất rền
rung hồ tây dội ngược sóng sáng sáng và sáng
dâng
phủ tràn
úp lật hai ta
hà nội
sáng nay nắng nhất định không buông
quai guốc rắc mè đen bị trật ở góc phố
mảnh lụa hà đông
bám sát làn da ngái ngủ
em trong anh trong em trong anh trong em trong...
cố thắt chặt phút giây còn lại
cúi hôn bàn tay
ái ngữ
đêm hà nội ngó ngược ngó lui
trăng xối
dội
bóng hình nhập nhả nhập nhả nhập nhả nhập...
hơi thở nối liền hơi thở
gió hà nội thốc cứng tim em
vách trời
sừng sững
rễ mọc ngược
một đời (chọn) sự thách thức
nách anh, em rúc
núp
Ôi! nỗi nhớ đã như vách trời
sừng
mộng d(r)u
em,
nhộng con
chưa lột xác
trong lòng tay anh
cứ thế anh băng
băng. Hơi thở gió
môi bầu ngực và trong anh
dòng sữa chảy chỉ muốn
trút cả vào em
à à ơi...
cái, em gọi “i” ngậm môi
nút
mút chặt,
thắt cuộn, cuộn tròn
đong đưa
đong đưa em
ủ gan bàn
chân chưa
lần giẫm đất
đây rồi
hoa khế
rắc trước ngõ nhà em
thời mà bố đã thay
anh hát
ru em ngủ à à ơi...
bồng bế em
cuộn, cuộn tròn
trốn thoát cùng giấc mơ thơ
mút chặt ngón tay. Em
ăn anh
bồng bế em
lắc lư tối trời
đen đâm màu mắt mưa
màng nhau máu
nhay ướt nút, mút chặt đầu ngón tay
anh nhẹ em nhẹ
lướt
ngã rẽ vào mồ
đã gần 30 năm
đất cũ
chết
cùng xác muỗi phơi ngửa phơi sấp ngửa sấp
sấp ngửa à à ơi...
anh
nhầy nhụa trong em
em tròn vo quả ổi chín muồi
bủa vây
ngõ vào nhà em mùa này hoa khế rụng
tím thẳm thăm
òm om
à à ơi...
em nghe nhịp thở của gió
trong anh không đều
người đàn ông không mặt ơi!
đầu ngón tay
em nút, mút từng cơn
oằn
cong ngọn đồi phủ rêu
vụn vữa
nhẹ em
em nhẹ
“sữa anh đây khát uống nhé!”
trong lòng tay
anh,
em cuộn tròn tơ tằm
nhẹ em
em nhẹ...
à à ơi...
Người con gái Việt Nam thời bình
Chơi nhẩy lò cò nghe Sáu!” Chị Tư rủ.
“Chơi ô làng không Sáu?” Con Thuận sát nhà qua rủ.
“Chơi thẻ với em nha chị Sáu.” Con Út rủ.
“Thôi tụi mình chơi bán hàng đi...” Em rủ.
Sao chúng cứ tái hiện trong giấc mơ em?
Giữa bị thịt
độ cứng căng quả bóng
ợ ngất hơi chua
tóc em ông túm giật liên hồi
hàm răng em sao chỉ muốn nhai nát chùm khế đắng chát?
Giữa hai cánh tay, cặp đùi khẳng
không một cọng lông
nhưng um khét mùi cỏ cháy
ông quắp lấy em
gọn bâng như ông ngoại bế em đặt vào giường thuở em
lên năm lên bẩy mỗi khi ham chơi ngủ quên ngoài sân trước.
Em cố, nhưng không thể buông được hơi thở hắt của mình.
Giữa người đàn ông đến từ một nơi nào rất đỗi xa xăm.
Cát ở đó có trắng như màu da của ông?
Mặt trăng ở đó có vàng như màu tóc của ông?
Nước biển ở đó có xanh như màu mắt của ông?
Nhưng sao tiếng rên của ông cũng giống như tất cả mọi người đàn ông khác khi phủ đè trên tấm thân em.
Hai tròng mắt em vẫn mở. “Trời chắc là sắp mưa...” Em nói thầm với tấm phên mỏng, thưa che chắn căn nhà thổ, trên đất Phnom Penh.
Giá tự do
Đêm trước ngày vượt biển
mẹ thắp nhang lâm râm khấn nguyện
“Lạy trời phù hộ cho con tôi thoát...
thoát công an
thoát tù tội
thoát bầy cá đói mồi
thoát bọn thú dữ mặt sạm, cằm bạnh, mắt trợn trắng dã, nước dãi ứ đầy miệng đang chực chờ ngoài biển khơi.”
Nhưng trời che mắt, bịt tai, ngoảnh mặt.
Con gái tuổi trăng rằm
ba lần bị
chín giống đực xịt tới tấp tinh khí vào âm hộ-hậu môn-mắt-mũi-miệng-tóc-tai-bụng-đùi-ngực...
Thân xác người thiếu nữ
là bữa cỗ ngon cho bầy cá
dưới ánh trăng rằm.

Yêu trong hương vị của biển

Men rượu làm tâm trí hắn lâng lâng. Buổi tiệc nhậu nhẹt cuối tuần cũng từ chuyện thằng bạn của hắn đi làm xa đến chơi, có đóng thùng mang về theo một vài lọai cá biển lạ. Sau khi chế biến thành món ăn, hắn thấy có ngon hơn đồ đông lạnh ở mấy cái chơ Á Châu. Nhưng nói là ngon tuyệt như đám bạn trong bàn tán phét thì hắn không đồng ý lắm ! Mà chúng lại còn bảo là chỉ có tụi Mỹ nhà giàu mới dám mua ăn !
Nhớ lại chuyện ăn uống và yêu đương khi xưa, hắn vô địch ! Số là hắn rất khóai ăn uống, mà phải ăn ngon ! Theo hắn, ngon thì mới ăn được nhiều, mới đủ chất cho cái thân thể vốn rất cường tráng như lực sĩ của hắn. Nhờ thế mới khỏe mạnh, mới có sức yêu nhiều, yêu dữ dội được. Háo ăn, yêu nhiều vốn là một phần trong vài đặc tính cố hữu của hắn.
Hắn nhớ lần gặp nàng thứ nhất, từ chuyện ăn uống. Có thể trước đó hắn và nàng cũng đã từng biết , nghe tiếng và mến phục lẫn nhau rồi, nhưng chưa có duyên hạnh ngộ. Hắn trẻ trung, thông minh, lịch lãm, có học vấn rất cao, lại phong trần và có một chút ngỗ ngáo, ngang tàng. Thấy kiểu chọn món ăn trên bàn của hắn thì đủ biết ! Chỉ là món dân dã chứ chẳng phải cao lương mỹ vị gì ! Món hàu sống, đây là lọai hàu rất lớn lấy từ đảo của ông Trần, chứ không phải loại con nhỏ người ta thường để chiên bột hoặc nấu cháo. Cách ăn hàu của hắn cũng hơi kỳ kỳ, nặn chút chanh, rắc chút muối tiêu vào phần thịt sống, ăn một miếng hàu , uống một ngụm rượu. Hắn nói: ăn như thế mới ngon, mới kích thích được hết cái đầu lưỡi vì có sự hòa lẫn của nhiều thứ: cái ngọt của thịt, cái chua, mặn, cay của gia vị, cái nóng đắng của rượu và cả cái nồng tanh của biển ! Nàng thì lại thích lọai món ăn có nước: lẩu bạch tuộc, cũng lạ và dân dã. Nàng nói: bạch tuộc ngon hơn mực vì khi vừa chin tới sẽ dòn , cùng với một mớ rau tần ô nhúng vào nước lẫu có vị gừng, vừa thổi vừa ăn rất ngon ! Nàng lại thao thao kể cho hắn nghe vô số món ăn miền biển mà nàng biết được. Thì ra nàng cũng sành ăn, sành uống chẳng kém chi ai ! Nàng là cô giáo của một trường phổ thông nổi tiếng ở địa phương, dân Hà Nội, đã từng học xong đại học Tổng Hợp. Nàng nhạy bén, sắc sảo, quí phái, kiêu sa. Nhan sắc nàng mặn mà, có sức thu hút đàn ông rất kỳ lạ! Bởi thế nàng đã từng bị phiền tóai bởi không ít tiếng đồn về chuyện tình cảm. Có cả một sếp lớn dính líu, phải chuyễn sang ngành khác, Hội văn nghệ, về sau ông này cũng viết được một truyện hay, về người đẹp của một tỉnh lẻ, dư luận một thời đã xôn xao, bàn tán !
Tiệc tàn, hắn nhận phần chở nàng về vì trời quá tối, Lúc chào tạm biệt, hắn bắt tay nàng, lợi dụng bóng đêm đồng tình, hắn hôn nhẹ lên má nàng ! Nàng không phản ứng gì, chỉ hỏi một câu: có còn gặp lại nữa không ? Trả lời: chưa biết !
Lần gặp thứ hai vào dịp sinh nhật của nàng, hắn được mời đến nhà. Trên bếp than nàng đang nướng một lọai sò ốc lạ. Nàng giải thích: con này có tên là vú nàng, lọai lón rất giống như cái tên này, chỉ có ở Côn Đảo, người quen em mới mang vào. Ở ngòai đấy còn có một lọai con nữa cũng ăn ngon lắm, nhưng không nói đâu, tên tục lắm, anh tự tìm hiểu lấy, thưởng thức !
Rồi vài người bạn nữa đến, cũng đầy những món ăn miền biển: ốc hương hấp sả, mực chiên dòn, ghẹ rang muối, sam trộn bưởi, cháo đẻn ( rắn biển)…. Xong tiệc. người về ! Tuy vậy, hắn cũng kịp tặng nàng một giò lan rừng: ngọc điểm, có hai vòi hoa đang nở, hoa trắng điểm sắc tím, hương thơm thoang thỏang. Nàng thắc mắc: cái anh này lạ nhỉ, sao không tặng thứ khác hoặc giả là cho bánh trái, thịt cá…. gì đó, mà là một nhánh lan rừng tuyệt đẹp! Hắn cười !
Lần gặp thứ ba, khỏang hai, ba tuần sau đó! Khi thời gian đã đủ để hai con người nhơ nhớ, mong ngóng, mộng mị về nhau, bất chợt một tối nọ, hắn ghé đến thăm nàng sau khi đã đi uống rượu ở đâu đó về! Ngồi tán gẫu một lúc, hắn bổng than mệt ! Hắn nói: anh nhức đầu quá, chắc trúng gió ! Thế là nàng đành phải bắt hắn nằm dài ra để mà cạo gió! Lửa gần rơm dễ cháy…. ! Hắn tấn công ngay, nhanh như chớp, dồn dập… làm sao cưỡng lại được! Họ đã yêu cuồng nhiệt, say đắm ! “ Thằng cha này láo thật, thế mà em tưởng anh bị trúng gió thật, mà sao anh lại dám… !” Hắn cười: nếu bị tát thì đổi thừa tại rượu ! Hắn và nàng ở lại bên nhau suốt đêm và kể cho nhau nghe đủ thứ chuyện trên trời dưới đất.




Rồi lần gặp thứ tư, thứ năm và không biết bao nhiêu lần nữa. Hình như hai người đã rất hiểu nhau, hiểu nhau qua ánh mắt, hiểu qua từng cử chỉ nhỏ …. nhiều khi họ không cần phải nói thành lời. Hắn và nàng yêu đương say đắm, mảnh liệt và dữ dội, ở bất cứ nơi nào có thể. Đặc biệt là hai người thích yêu nhau trong biển. Hắn từng thớ thịt săn cứng, trơn nhủi, mát lạnh vững chắc. Nàng cả tấm thân mềm mại, ướt át, nồng ấm quyện chặt. Sóng biển nhòai ra, nhòai vào như đồng tình, hòa điệu. khuyến khích! Yêu trong thiên nhiên bao giờ cũng cho hắn và nàng cái cảm giác kỳ diệu, cái cảm giác đê mê, thăng hoa và một chút gì đó mới lạ, trần trụi, hoang dại !
Hắn và nàng đi qua không biết bao nhiêu làng chài dọc theo bờ biển suốt một mùa hè. Cũng lại ăn uống, rồi yêu đương không hề ngơi nghỉ, bằng tất cả sức lực của hai con người. Yêu đến kiệt sức mà không hề biết chán! Yêu tưởng chừng như mai đây sẽ không còn được sống trên cõi đời này nữa. Ái ân và ân ái ! Yêu cho hết cái ân tình dành cho nhau. Mà quả thật vậy, hắn và nàng linh cảm rằng cái ngày chia tay sẽ không còn xa !
One Person,Solitude,Loneliness,Beach,Females,Girls,Women,Thinking,Contemplation,Winter,Pensive,Blue,Cold,Day,Landscape,Human Foot,Sea,Nautical Vessel,Nautical Equipment,Outdoors,People,Sand,Seascape,Travel,Water,Wave,White,Wind,Valencia Province,Spain,Men,Boys,Child,Couple
Nàng trăn trở về những niềm đau trong quá khứ và kỳ vọng về một mái ấm gia đình trong tương lai. Một ước mơ hết sức giản dị, bình thường của nhiều người phụ nữ. Nàng có quyền đòi hỏi như vậy. Nàng cần có một ông chồng yêu thương, biết chăm lo cho gia đình. Hình như hắn không thể đáp ứng được điều bình thường đó. Hắn đã từng đối mặt, vượt qua nhiều thử thách trong cuộc sống, biết vươn lên để mà thành đạt. Nhưng hắn không thể dừng lại. Hắn luôn muốn rướn về phía trước. Hắn đang hướng tới một vùng trời xa xăm bên kia bờ biển, không phải cho tình yêu, mà là để tồn tại hay không tồn tại, như trong cách suy nghĩ của riêng hắn.
Chỉ chin tháng thôi, thời gian vừa đủ dựng lên một tình yêu và làm tan vỡ nó. Hắn và nàng chia tay trong ngậm ngùi, luyến tiếc. Nàng đã có một ông chồng , một mái ấm gia đình như bao phụ nữ khác. Hắn ra đi và chắc cũng không dễ dàng gì quên được nàng, dù chỉ là một phần đời ngắn ngủi, những ân tình đã dành cho nhau.
Có thể mọi lý do đều là ngụy biện, lỗi tại hắn, hắn không dám sống hết cho tình yêu !
Hết chuyện.

( Có ai chửi thì chửi hắn trong truyện, tui không có liên can gì hết đâu nhá ! )

Đàn bà khỏa thân

Tối nay buồn quá, đèn quảng cáo dọc bên đường cứ nhảy múa chập chờn như vẽ ra một hình bóng mơ hồ, trong lòng tự nhiên thấy trống vắng như thế nào đấy ! Như mọi đêm, cũng vừa ra khỏi chỗ làm lúc 11h30, đến nhà 11h50, mở máy tính 12h00 ! Tủ lạnh chẳng còn gì có thể ăn ngay ngay được, chỉ có mấy bịt tôm cá đông đá lạnh ngắt, cứng ngắt, chán ngắt !
Nhớ lại thời niên thiếu, ở một làng quê hẻo lánh, tôi thường lui tới kết thân cùng với một lũ chăn bò ( vùng tôi không có trâu ! ), cả ngày thường tụ tập, quanh quẩn bên mấy chòm mã hoang ! Nhớ cảnh ì ạch đắp bờ chặn nước, tát đìa, tát vũng bắt cá , rồi nổi lửa nướng trui, vừa thổi vừa ăn rất thú vị ! Sau này còn biết cách bắt cá nhẹ nhàng hơn, tìm một lọai dây rừng ( được dân tộc thiểu số chỉ ! ), cắt thành từng đọan, rồi đập giập ra, bỏ xuống những chỗ đầm ao cạn, chỉ chừng nửa tiếng , cá lớn cá bé say thuốc, lừ đừ nổi lên mặt nước, có khi bắt được cả thùng thiếc ! Thỉnh thỏang cũng được một lão ngư tốt bụng, có thói quen lúc nào cũng phì phèo điếu thuốc rê trên miệng, đánh chài ngòai sông , trên đường về quăng cho vài con tôm còn nhảy đành đạch, rồi cũng nhóm lửa, nướng qua nướng lại, lột bỏ vỏ cháy đen, thịt đỏ au, ngọt !
Lớn lên một chút, bắt chước mấy anh lớn, cũng biết dùng nôm bắt cá, dùng móc bắt cua, dùng tay bắt rắn, cắm câu chờ thời, bắt cóc nấu cháo…. ! Lâu lâu lại còn dại dột dí điện xuống ruộng cạn bên nhà để cá sặc nổi lên ! Cá sặc nhỏ thôi nhưng chiên xù ngon lắm ! Không phải làm gì nhiều, chỉ cần cho chút muối vào cá, đảo qua đảo lại, cho bớt nhớt, rồi đun chão dầu cho thật nóng, bỏ cá vào nghe xèo xèo, cá xù vảy lên, gắp nhanh ra để ráo, cuốn với bánh tráng, rau thơm, chuối chát, với chút nước chắm , ngon tuyệt ! Tiếc rằng lúc ấy còn hiền, chưa biết uống rượu, chỉ biết uống dừa… !
Lại nhớ đến chuyện dừa, chuyện ăn trộm dừa… rất cảm giác ! Dừa vùng tôi nhiều lắm, nhà nào cũng trồng! Nhưng lạ một điều là không đứa nào thích ăn dừa nhà mình, vì không thấy ngon ! Phàm làm điều gì mà lén lút, thường thấy sờ sợ, lo lắng nhưng cái cảm giác vụng trộm quá hấp dẫn, kích thích lạ lắm, dù biết là sai trái, nhưng không sao cưỡng lại được… !
Số là ở xóm tôi, có một phụ nữ trên dưới 30, cô ấy rất đẹp,mơn mởn như trái cây vừa chín tới, nhà đơn chiếc, chỉ có một người cha rất già, nghe đâu cô ấy đã có con, nhưng con sống bên nội ! Cô ấy đã từng mạnh miệng nói với hàng xóm rằng: … tui chẳng cần thằng đàn ông nào nữa, sống một mình cho nó phẻ… ! Nhưng cái mà lũ con trai trời đánh chúng tôi chú ý tới là vườn nhà của nàng, có đến mấy chục gốc dừa, cây nào cũng say trái .( hình như ông cố , ông sơ gì của nàng đã từng là điền chủ giàu có ! ) Thế nên chúng tôi thường vào thăm viếng vườn nhà! Đứa leo hái, đứa lượm dừa, đứa ném chuyền ra ngòai ( sản xuất dây chuyền mà! ), rồi tìm một nơi vắng vẻ, chặt dừa ra mà ăn mà uống ! Thơm ngọt, ngon ác ! ( nhất là lọai dừa lửa ! ) Tuy vậy cũng hơi sợ, vì nghe nói nàng này dữ lắm, nàng hăm rằng: bắt được ai trộm dừa, sẽ chém thành bảy khúc ! Nàng là học trò ruột của một ông thầy võ nổi tiếng trong vùng, vẫn thường vào rừng tìm bẻ măng dọc theo mấy con suối, với một con dao rừng sắc lịm của Úc, chặt tre gai dọn lối đi ngọt như chặt chuối, thấy mà sởn cả tóc gáy ! Bởi vậy đố thằng đàn ông nào trong làng dám động lòng, hoặc có ý định àm ẩu gì với nàng dù là nàng đi đâu cũng thường chỉ có một mình, không ai chở che…. !
Có một lần thật không may cho tôi, hôm đó được phân công leo dừa, vừa lên tới ngọn, mới chuyễn sang mấy tàu lá ngồi cho chắc chắn, thì nghe tiếng động ở cửa sau nhà chủ, bọn bên dưới nhanh chân chuồn hết ra ngòai, dông tuốt ! Chỉ còn kẹt lại tôi trên cây ! Người đàn bà mở cửa đi về phía mấy bụi chuối vào cái nhà tắm lộ thiên ! Rồi bất ngờ tuột hết tuốt luốt quần áo ra ! Lấy gáo dừa múc nước xối lên người xối xả ! Tôi như nghẹn th lại, chết cứng cả người , run quá thiếu điều muốn rớt xuống đất! Ngại lắm, mà cái cổ thì lại muốn dài ra hơn, nhón mình cố nhìn, lúc đầu thì cũng chỉ thấy phần sau, tóc ngắn đen lửng ướt sủng, cái cổ trắng lấp lánh nước, đôi vai gầy gầy thanh mảnh, bờ mông đều đặn, tròn lẳng, ngún ngẩy, rung rinh theo từng cử động chà xát xà phòng, rồi tung chảy những bọt trắng, những giọt nước nhảy múa lăn tăn khiêu khích. Được một lúc người đàn bà đột ngột đảo mình, hai gò bồng đảo đều đặn, tròn trịa, trắng phau, đong đưa, phơi phới sức sống hiện ra rõ mồm một., bụng eo thon thả, hớ hênh, đường cong tuyệt vời…. Khen cho tạo hóa khéo nắn dựng nên người đàn bà ! ( mà sao đàn bà tắm lâu hết biết ! )
Kể từ đó, tôi cứ phải trèo rào vào đều đều, nhưng không còn để trộm dừa nữa, mà táo tợn hơn, áp sát vách để trộm nhìn người ! Cho đến một ngày bị một gáo nước bất chợt tạt ào, tiếng mắng thằng quỉ sứ…. tôi chạy vội nhanh ra ngòai . Hôm đó đến tối tôi mới dám về nhà, nhưng cũng không tránh khỏi, cây roi mây sẳn ! ( bị ba bắt nằm dài xuống đánh dù đã to đùng ! ), nhưng tuyệt nhiên không thấy hối hận chút nào !
Hết chuyện !
Thôi thêm một chút !
Đúng là thật ngu si, khờ khạo! Tôi đã bị phát hiện ngay sau cái lần thứ hai khi áp sát vách ! ( chắc do thở mạnh ! ) Người đàn bà hơn tôi rất nhiều tuổi, tôi đã không bị chặt thành bảy khúc, nhưng bị hớp hồn và nàng đã ăn tôi mà không hề báo trước… , người đàn bà mạnh mẽ, quyết liệt, quyến rũ và từng trải! Rồi thì chia tay, nàng muốn vậy !
Cho đến nay và có thể đến cả về sau này, tôi cũng không thể nào quên được cái hình bóng của người đàn bà đầu tiên ấy !

Ngẫu hứng Hà Nội

Mới chơi với dân Hà Nội chưa lâu, dù mới biết được người qua ngôn ngữ trao đổi,chứ chưa một lần gặp mặt. Nhưng thấy thích thích, nên nảy ra ý tưởng viết một chút gì về Hà Nội.. Điều này dường như quá sức, vì tôi chưa hề đặt chân đến thành phố ấy bao giờ. Nhưng thôi cứ viết, cố viết bằng cả tấm lòng, có thể các bạn sẽ thông cảm mà bỏ qua cho những khiếm khuyết….!

Hà Nội, trước hết phải nói đến cái tên. Hà Nội có thể hiểu là dãi đất bên trong các con sông. Có thể đó là sông Đáy và Hồng Hà. Hà Nội chỉ còn ba năm nữa là tròn một thiên niên kỷ. Người xưa coi Hà Nội_Thăng Long là đệ nhất cảnh.. cái đẹp cảnh quan của Hà Nội gắn liền với lịch sử. Lịch sử văn hiến nghìn năm. Cái đẹp như âm vọng từ những di tích: Văn miếu Quốc Tử Giám, chùa Trấn Quốc, chùa Một Cột, chùa Quán Sứ, chùa Kim Liên, Tháp chùa Liên Phái, Đền Quan Thánh, Đình Chèm, Gò Đống Đa, Nhà bia Cổ Loa, Nhà Thờ Lớn, Khu Phố cổ, Chợ Đồng Xuân,… cái đẹp từ quá khứ xa xăm, từ nền văn minh sông Hồng được hun đúc qua nhiều thế kỷ, với các nến văn hóa lớn: Phùng Nguyên, Đồng Đậu, Gò Mun, Đông Sơn.

Hà Nội có thể tự hào là một trung tâm văn hóa lớn. các công trình nghệ thuật: đền, chùa, đình, quán,… . Chuông Qui Điền là một trong tứ quí của nước Nam, trước kia ở chỗ chùa Một Cột ( đã bị nhà Minh phá bỏ). Chùa Một Cột nằm ở phía nam Hồ Tây, có thể đến đó từ phố Ngọc Hà. Từ hình dáng, đường nét chùa, ta như mường tượng ra được dáng dấp của một con người: đơn độc, cứng cỏi, gan lì, đứng chơ vơ giữa trời nước, như thi gan cùng tuế nguyệt. Chơ vơ nhưng vững trãi bởi trụ đá nghìn năm, lại tỏa ra như bông sen nhân từ của Quan Thế Âm. Hồ sen với lá xanh, bông trắng, nhụy vàng, gần bùn…. Hồ sen, kiểng cổ, cây cao cao vút như hòa quyện, như điểm thêm những nét chấm phá vào bức quân tử tranh này! Đây cũng là một trong quần thể của chùa Diên Hựu.

Chùa Trần Quốc có từ đời Tiền Lý, nước Vạn Xuân, đây là ngôi chùa cổ bậc nhất ở nước ta, tấm hòang phi “Trấn Bắc Tự” vẫn còn đó! Có một vườn tháp lớn với nhiều tháp nhỏ. Đây cũng là nơi quần tụ các công trình của nhiều nhà văn thơ, nhà nghiên cứu văn hóa, lịch sử của đất nước. Ba mặt của chùa được nước của Hồ Tây bao bọc. Mây lồng đáy nước, mặt hồ xanh xanh làm lâng lâng những tao nhân, mặc khách. Tiếng chuông công phu, trưa chiều như gọi ai đó tỉnh mộng trần tục! Nhưng tỉnh mộng trần tục để mà làm gi? Nhưng dù sao, đây cũng là vẻ đẹp cổ kính, thanh nhã của một thắng cảnh ven Hồ Tây.

Chùa Quán Sứ, nằm ở phía tây nam của Hồ Gươm, ta có thể đến đó theo phố Lý Thường Kiệt hoặc Trần Hưng Đạo. Khi xưa, chùa là nơi dành riêng cho sứ bộ của các vương quốc lân cận đương thời đến lễ bái. Hậu điện còn thờ nhà sư Minh Không thời Lý. Chùa hiện nay tấp nập khách thập phương và bề bộn bởi nhiều công việc, vì đây là trung tâm của Phật giáo. Nhưng vẫn âm vọng tiếng xưa, như nghe đâu đó phảng phất giọng tụng kinh đều đều, tiếng gõ mõ cóoc, cóoc, cóoc…. , tĩnh mịch, u ẩn của các thiền sư thời Lý Trần, và rồi bỗng vụt tỏa lên cái hào khí Đông A thật dữ dội, một tiếng kêu vang thấu tận trời, đạo và đời, những nhà sư xuất thế, những quốc sư của các triều đại phong kiến Việt Nam cực thịnh.

Hà Nội, chùa và chùa! Thôi thì ghé qua Văn miếu Quốc Tử Giám một chút! Có thể đến đó theo phố Nguyễn Thái Học, vòng qua phố Hàng Bột một chút là tới nơi. Khu Văn miếu có kiến trúc hình chữ Môn, có hai dãy tả và hữu vu đều dài bảy gian, hai chái. Công trạng của các ông tiến sĩ, nho gia được ghi lại trên bia đá. Thật là tài hoa, ngàn đời con cháu vẫn trân trọng những con người ấy! Và cũng chút tội nghiệp cho mấy chú rùa đã nghìn năm cõng bia công trạng! Được rùa cõng là một điều hết sức vinh quang, vì rùa là một trong Tứ Ly: long, lân, qui, phụng, một con vật gần gũi với người Việt Nam! Thần Kim Qui cũng đã từng tặng móng thần cho Thục Phán An Dương Vương, chế tác ra cung nỏ trăm phát để giữ gìn Cổ Loa. Rồi cũng chính Rùa vàng ở Hồ Gươm kia đã dâng gươm báu cho Vua đánh giặc, giữ nước. Và ngày nay như vẫn tiếp tục ngày đêm canh giữ thanh kiếm gia bảo ấy trong lòng hồ, như để nhắc nhở lớp con cháu về những trang sử oai hùng chống giặc của ông cha…. !

Đã nói đến rùa rồi thì cũng phải nói một chút đến Hồ Gươm. Đây là thắng cảnh bậc nhất Kinh Thành, đến Hà Nội mà chưa thăm Hồ Hòan Kiếm thì coi như chưa đền Hà Nội! Hòan kiếm là trả kiếm, đó là để nhắc chuyện Lê Hòan trả kiếm cho Rùa vàng. Có người nói: Hồ là lẵng hoa giữa lòng thành phố mà sông Hồng là dãi lụa uốn quanh. Hồ là viên ngọc báu của Hà Nội. Hồ rộng đến 12 hecta, chiều đông tây rộng 200 mét, chiều nam bắc dài đến 700 mét. Theo sách xưa, hồ trước kia to rộng hơn nay rất nhiều, chỉ có thể thế thì thủy quân mới thường xuyên tập trận đươc! Có thể khi trước hồ to dài đến các phố Tràng Tiền, Tràng Thi, Hàng Chuối bây giờ. Ở phía tây và đông của hồ nay là phô Lý Thái Tổ và Đinh Tiên Hòang. Còn ở phía nam xa xa là phố Hàng Khay. Bên bờ hồ còn có Nhà máy điện, Hội quán Khai Trí, đền thờ vua Lê, các vườn hoa và đường dạo vòng quanh.

Nước Hồ Gươm quanh năm xanh biếc, mặt hồ lung linh mây trời như tấm gương khổng lồ soi bóng cảnh sắc mây trời. Có thể ở những buổi sáng bình minh, mặt hồ xanh đươc phủ trải một lóp nhủ vàng óng ánh nhảy múa, tạo nên sự chuyễn biến của màu sắc vô cùng rực rỡ. Chỉ có như vậy các cụ mới gọi là “ kiếm hồ thần đôn”, ánh sáng ban mai trên mặt Hồ Gươm. Hồ về đêm ắc hẳn cũng lung linh huyền ảo bởi những chùm đèn phản chiếu trên sóng nước trong đêm tối, mà nổi rõ nhất là chỗ Tháp Rùa phía nam.

Truyền thuyết cho rằng, Hà Nội có thành hòang Long Đỗ là một linh thần có sức mạnh vô biên, luôn bảo vệ dân làng. Cao Biền đã từng đem bùa trấn yểm, thần đã nổi giận và làm sấm sét phá tan. Đền Bạch Mã, chốn linh thiêng là nơi vẫn luôn chở che cho người dân Hà Nội!

Nếu ta đi về phía bắc từ Hồ Hòan Kiếm thì sẽ đến Khu Phố cổ của Hà Nội. Phố và phố. Nào là Hàng Gai, Hàng Bạc, nào là Hàng Buồm, Hàng Chiếu…. Không biết có còn đủ ba mươi sáu phố phường hay đã nhiều hơn nữa! Xa xa, ở phía đông của khu phố là cây cầu Long Biên nổi tiếng, vắt qua sông Hồng để đi đến Hải Phòng, Bắc Ninh… Cũng ở trong khu này, chợ Đồng Xuân nằm giữa phố Hàng Chiếu và Hàng Khoai. Nếu ta đi ngược về phía tây theo phố Phan Đình Phùng thì có thể đến Đền Quan Thánh và Hồ Tây. Đi từ phía nam của Hồ Tây, theo phố Ngọc Hà, ta lại có thể đến khu Chùa Một Cột. Có lẻ cũng cần có một chiếc xe máy để rong ruổi trên các nẻo đường Hà Nội.

Hà Nội còn có những kiến trúc đẹp từ thời Pháp mà Nhà hát thành phố, Nhà thờ lớn … là những công trình tiêu biểu. Nhà hát là nơi mà thỉnh thỏang lại sâu lắng bởi những chuỗi âm thanh bác học của dàn nhạc giao hưởng hoặc rộn rả lên bởi một vở kịch mới của đòan kịch nói Thủ đô. Nhà thờ là nơi mà đông đúc tín hữu, chen chút trong những ngày lễ như Giáng Sinh, Phục Sinh… Vẫn là âm thanh vọng vang từ gác chuông nhà thờ, vẫn là tiếng cầu kinh : lạy Cha xin cho chúng con lương thực hàng ngày… đều đều và tiếng Amen ngắt quãng, bất chấp những biến động của thời cuộc! Thực ra, Hà Nội cũng có đủ các lọai kiến trúc Âu Mỹ: Nga, Pháp,Ý, Mỹ,… nhưng không quá xô bồ, hỗn độn như ở các thành phố lón khác! Hình như cũng có một chút chắt lọc, chọn lựa!

Đã nói về di tích, thắng cảnh thì cũng nên viết một chút về ẩm thực! Nói đến ăn uống thì phải kể đến văn hóa giao tiếp của dân Hà Nội: thanh lịch, tinh tế, lịch lãm và tự tin. Có lẻ vì mảnh đất này là nơi hội tụ, tích hợp của nhiều luồng văn hóa, để rồi chắt lọc, thẩm thấu và tỏa sáng. Do vậy cách ăn uống cũng có chút khác biệt với nơi khác, thể hiện qua trình độ thẩm mỹ và năng khiếu chế biến thức ăn.

Phở Hà Nội, phở Việt đã trở thành món ăn đặc trưng của người Việt trên thế giới! Dù chỉ mới dược ăn phở Hà Nội ở Sài Gòn, nhưng tôi cũng đã mường tượng đươc một chút về nó. Phở Hà Nội có cái ngọt chân chất của xương, cái thhơm của thịt vừa chín đến độ. Nước trong, một nhúm bánh phở mõng mềm đã được trần qua nước nóng, những lát thịt mõng, mấy cọng rau thơm, hoa hành, mấy lát gừng, lát ớt…. Trắng, xanh, vàng, đỏ… bạo màu mà đẹp mắt. Thịt mềm, bánh dẽo, cái ngọt, cái cay, cái thơm của tô phở… khiến nhiều giác quan của người ăn như được huy động, hòa quyện,….

{ Có bạn trong Nhóm Hà Nội đề nghị tôi viết tiếp, có thể là viết về con người, về xã hội và cũng nên viết Hà Nội về đêm!, Ừ, thì viết thêm một chút nữa, nhưng tôi không muốn viết về con người đang đua chen, còn vất vả với cuộc sống thường nhật! Không muốn viết chút nào về một xã hội có thể còn những bề bộn, phức tạp! Tôi không muốn nhìn Hà Nội bằng cặp mắt u ẩn! Xã hội vẫn luôn đổi thay, sôi động! Và rồi chắc chắn Hà Nội sẽ tốt hơn, như hôm nay đã tốt hơn hôm qua, rồi ngày mai sẽ tốt hơn hôm nay….!}

Viết tiếp… 24 giờ sau……

Hà Nội như một mỹ nữ phơi phới xuân tình, luôn chau chuốt sắc đẹp riêng có của mình, tô điểm lại diện mạo khi mỗi xuân, hạ, thu, đông về!

Mùa xuân là mùa của hoa, hoa ở vườn hoa quanh bờ hồ Hòan Kiếm. Hoa ở nhà dân có thể khiêm tốn hơn, như hàng rào râm bụt đỏ tươi, trước sân là huệ, là nhài, bên cạnh là dạ hợp, lan tiêu. Thêm nụ tầm xuân nở ra xanh biếc….Nhưng điều nên kể về hoa ở Hà Nội, đó là hoa từ các làng hoa ở ngọai ô đưa vào thành phố mỗi sáng. Rồi ra chợ hoa Hàng Lược với hàng triệu cành đào mơn mởn đón xuân. Chợ hoa cũng có mai . Cũng có cúc với nhiều lọai khác nhau, có thể gọi nôm na theo hình dáng và màu sắc như cúc vàng to, vàng nhỏ, vàng cụp. Cúc trắng, đỏ, tía, hoa cà Lan thì lại càng đa dạng, nhưng chỉ vài lọai nở vào mùa xuân như lan tai trâu, ngọc điểm của rừng phưong nam, còn hồ điệp thì nở vào mùa hạ.

Mùa thu có thể đây là mùa đẹp nhất của Hà Nội. Mùa thu lá vàng của cây cối, với những sắc độ đậm nhạt khác nhau, tạo nên tầng lớp của cảnh quan. Lá vàng rơi rơi, đôi trai gái ghé đầu vào nhau mà tình tự…. hòang lan thơm suốt đêm. Có thể đi dạo suốt đêm. Có thể vào một quán ăn khuya, có khi chỉ là để tìm một ly cà phê đen, một tách trà nóng, một phong bánh đậu xanh, vài điếu thuốc lá, chỉ thế thôi có khi cũng đã đủ ấm lòng lãng tử.

Nguyễn Việt Dân